Thân em vất vả trăm bề, Sớm đi ruộng lúa, tối về ruộng dâu.
Thân em vất vả trăm bề,
Sớm đi ruộng lúa, tối về ruộng dâu.
Có lược chẳng kịp chải đầu,
Có cau chẳng kịp têm trầu mà ăn.
Câu ca dao khắc họa hình ảnh người phụ nữ nông dân với cuộc sống vất vả, lam lũ, phải làm việc quần quật suốt ngày đêm để kiếm sống cho bản thân và gia đình. Họ không chỉ chịu vất vả về thể xác mà còn chịu nhiều thiệt thòi, bất công trong xã hội phong kiến.
Giải thích thêm
- Vất vả: ở vào tình trạng phải bỏ ra nhiều sức lực hay tâm trí vào một việc gì trong một thời gian dài
- Bề: khía cạnh, phương diện của sự việc
- Sớm: khoảng thời gian lúc mặt trời mới mọc
- Ruộng: đất trồng trọt ở ngoài đồng, xung quanh thường có bờ
- Dâu: cây trồng bằng cành, lá hình tim hay chia thành thùy, dùng để nuôi tằm, quả thụ thành khối
- Têm: hành động quét vôi lên lá trầu rồi cuộn lại để ăn.