Trình bày suy nghĩ của em về vở kịch Vũ Như Tô lớp 8

1. Mở bài - Giới thiệu tác giả Nguyễn Huy Tưởng: Ông là một tác giả có xu hướng khai thác những đề tài lịch sử trong sáng tác và đã có những đóng góp to lớn cho văn học tiểu thuyết và kịch.


Dàn ý chi tiết

1. Mở bài

- Giới thiệu tác giả Nguyễn Huy Tưởng: Ông là một tác giả có xu hướng khai thác những đề tài lịch sử trong sáng tác và đã có những đóng góp to lớn cho văn học tiểu thuyết và kịch

- Giới thiệu đoạn trích từ Vĩnh biệt Cửu trùng đài: Đoạn trích được lấy từ hồi V của một vở kịch thành công 5 hồi của Nguyễn Huy Tưởng – Vũ Như Tô

2. Thân bài
a. Mâu thuẫn căn bản trong vở kịch

- Mâu thuẫn thứ nhất:

+ Mâu thuẫn: Người lao động đau khổ sống lầm than >< những kẻ tham quan bạo lực và đám phái của chúng sống xa hoa.

Mâu thuẫn này đã tồn tại từ trước, nhưng khi Lê Tương Dực ra lệnh xây dựng Cửu trùng đài, nó trở thành một xung đột căng thẳng, căng thẳng và quyết liệt.

- Mâu thuẫn thứ hai

+ Vũ Như Tô - Kiến trúc sư - nghệ sĩ: Tâm huyết, hoài bão, mong muốn mang lại cái đẹp cho đời.

+ Mượn uy quyền, tiền bạc của vua để thực hiện hoài bão lớn lao ⇒ mục đích chân chính >< phương tiện thực hiện mục đích sai lầm ⇒ Mâu thuẫn giữa quan điểm nghệ thuật cao cả, thuần túy và lợi ích thiết thực của nhân dân

→ Dẫn Vũ Như Tô vào bi kịch không thể thoát khỏi

b. Nhân vật Vũ Như Tô

- Vũ Như Tô là một kiến trúc sư thiên tài ham mê sáng tạo cái đẹp:

+ Ông là 'ngàn năm mới có một'

+ Tài năng của ông được thể hiện: 'chỉ cần đưa bút ra là chim hoa đã hiện ra', 'dẫn dắt gạch đá như vị tướng cầm quân, có thể xây dựng thành phố cao lâu, mái vòm bao quanh mà không bỏ lỡ một viên gạch nhỏ nào'

- Là một nghệ sĩ có cá tính lớn, hoài bão lớn, mang trong mình lí tưởng nghệ thuật cao cả.

+ Ban đầu, dù Lê Tương Dực đe dọa giết hại, Vũ Như Tô vẫn kiên quyết từ chối xây Cửu trùng đài.

+ Ước mơ và lòng hòa bình của ông là xây dựng một lâu đài vĩ đại và bền vững cho quốc gia → khát khao hiến dâng tài năng cho đất nước

+ Khi xây dựng Cửu Trùng Đài, Vũ Như Tô đặt tất cả tâm huyết vào đó

- Vũ Như Tô là người không ham lợi: ông đã phân chia toàn bộ phần thưởng của vua cho thợ

- Tuy nhiên, lí tưởng, ước mơ của ông hoàn toàn nằm ngoài bối cảnh lịch sử xã hội của quốc gia, xa rời cuộc sống của nhân dân

→ Tình trạng bi kịch với những cảm xúc căng thẳng: xây dựng Cửu Trùng Đài đúng hay sai?

→ Vũ Như Tô là một nhân vật bi kịch vì ông mang trong mình không chỉ những khát khao lớn lao mà còn những sai lầm trong suy nghĩ và hành động.

→ Ông chỉ thức tỉnh vào phút cuối khi ông và Đan Thiềm bị bắt, và Cửu Trùng Đài bị phá hủy

c. Nhân vật Đan Thiềm

- Vũ Như Tô ham mê cái đẹp, Đan Thiềm ham mê cái tài ⇒ Đan Thiềm là người bạn tri kỉ, duy nhất ở triều đình của Vũ Như Tô

- Luôn khích lệ, khích lệ, giúp đỡ Vũ Như Tô xây dựng và bảo vệ Cửu Trùng Đài.

- Là người luôn tỉnh táo: Ông biết chắc rằng Đài sẽ không hoàn thành, và cố gắng bảo vệ cuộc sống của Vũ Như Tô, khuyên ông rời đi.

- Sẵn lòng hi sinh cuộc sống của mình để cứu Vũ Như Tô, đau đớn vì không thể cứu người bạn tài năng.

→ Đan Thiềm là nhân vật sống chết hết mình vì tài năng, cái đẹp.

d. Giải quyết mâu thuẫn, xung đột

- Mâu thuẫn 1 : được giải quyết một cách quyết liệt với cảnh người dân nổi dậy phá hủy Cửu Trùng Đài, giết vua ...

- Mâu thuẫn giữa quan điểm nghệ thuật cao cả và lợi ích thiết thực của nhân dân: chưa được giải quyết .

→ Vũ Như Tô có tội lỗi hay công lao, chúng ta không thể trả lời được, tác giả chỉ đưa ra vấn đề

e. Nghệ thuật

- Ngôn từ phong phú, phát triển, hành động gay cấn và đầy kịch tính.

- Ngôn từ đẹp mắt với sự tổng hợp cao, dòng văn nhanh nhẹn.

- Tâm trạng nhân vật được thể hiện rõ ràng qua ngôn từ hành động.

- Các tình huống kịch tính được chuyển đổi một cách tự nhiên, linh hoạt.

3. Kết bài

- Tổng kết lại điểm nổi bật về nội dung và nghệ thuật của đoạn trích

- Đoạn trích đặt ra một vấn đề có ý nghĩa lâu dài về cái đẹp, và mối quan hệ giữa nghệ sĩ và nhân dân, đồng thời tác giả diễn đạt sự đồng cảm, tôn trọng với các nghệ sĩ tài năng, giàu tinh thần nhưng rơi vào hoàn cảnh bi kịch.


Mẫu 1

Có thể nói rằng kịch là một trong những thể loại văn học đặc sắc, và không thể không nhắc đến tên Nguyễn Huy Tưởng với vở kịch “Vũ Như Tô”. Trong tác phẩm này, tác giả đã thể hiện quan điểm về mối quan hệ phức tạp giữa nghệ thuật và cường quyền, cũng như giữa nghệ sĩ và nhân dân, đồng thời cũng nhấn mạnh về văn hóa dân tộc.

Trong vở kịch, đoạn trích “Vĩnh biệt cửu trùng đài” là một phần nổi bật thể hiện rõ nhất sự bi kịch và quan điểm của tác giả.

Vở kịch “Vũ Như Tô” là một tác phẩm đặc sắc gồm năm hồi, với nhân vật chính là Vũ Như Tô, một kiến trúc sư tài ba. Trong việc xây dựng Cửu Trùng Đài, ông đã đối mặt với nhiều khó khăn và mâu thuẫn, đặc biệt là giữa lí tưởng nghệ thuật và thực tế cuộc sống của nhân dân.

Vũ Như Tô, dù đối diện với nguy hiểm và đe dọa tính mạng, vẫn kiên quyết từ chối sự sai khiến của Lê Tương Dực. Tuy nhiên, sự khuyến khích của Đan Thiềm đã thúc đẩy ông xây dựng Cửu Trùng Đài, mong muốn cống hiến cho đất nước, mặc cho những đau khổ và mất mát của nhân dân.

Mâu thuẫn giữa vua quan và nhân dân dần trở nên không thể chịu đựng được, dẫn đến cuộc nổi dậy do Trịnh Duy Khản lãnh đạo. Đoạn trích thể hiện sự mâu thuẫn này cũng làm nổi bật quan niệm về sự gắn bó của nghệ thuật và cuộc sống đời thường.

Tác giả đã tài tình khi tạo ra một không khí xung đột kịch tính, với kết cục bi kịch, từ đó thể hiện quan điểm rằng nghệ thuật không thể tách rời cuộc sống đời thường.


Mẫu 2

Trong văn học Việt Nam, thể loại kịch luôn chiếm vị trí quan trọng, và không thể không nhắc đến tác phẩm nổi tiếng “Vũ Như Tô” của Nguyễn Huy Tưởng. Trong đó, đoạn trích “Vĩnh biệt Cửu Trùng Đài” thể hiện rõ nhất mối quan hệ phức tạp giữa nghệ thuật và quyền lực, cũng như giữa nghệ sĩ và nhân dân, đồng thời phản ánh nét đẹp của văn hóa dân tộc.

Tác giả tạo ra nhân vật Vũ Như Tô, một kiến trúc sư thiên tài, bị ép xây dựng Cửu Trùng Đài bởi vua Lê Tương Dực. Mặc dù bị đe dọa nhưng Vũ Như Tô vẫn từ chối xây dựng công trình này.

Nhân vật Đan Thiềm, một cung nữ, thuyết phục Vũ Như Tô chấp nhận yêu cầu của vua, với mong muốn xây dựng một công trình lâu đài vĩ đại cho quốc gia.

Vũ Như Tô, dù đã hi sinh hết mình cho nghệ thuật, nhưng cuối cùng cũng nhận lấy cái chết oan trái. Ông mắc phải sai lầm khi mượn uy quyền của vua để thực hiện ước mơ cá nhân, mà không nhận ra sự đau khổ của nhân dân.

Mâu thuẫn giữa quan niệm nghệ thuật và lợi ích của nhân dân là bài học đắt giá từ vở kịch này, đồng thời nhấn mạnh sự đau đớn của những người lao động trong quá trình xây dựng công trình.


Mẫu 3

Nguyễn Huy Tưởng đã sáng tạo ra một câu chuyện xoay quanh nhân vật Vũ Như Tô, lấy cảm hứng từ một sự kiện lịch sử thực tế vào thế kỉ XVI. Vở kịch “Vũ Như Tô” mang yếu tố bi kịch, đặt ra câu hỏi về vai trò của nghệ thuật và nghệ sĩ trong bối cảnh xã hội bị chìm đắm trong chế độ phong kiến thối nát.

Tác giả đã tạo dựng một nhân vật chính đặc biệt, Vũ Như Tô, một kiến trúc sư thiên tài với lí tưởng nghệ thuật cao cả nhưng mất khả năng nhận biết mâu thuẫn giữa nghệ thuật và hoàn cảnh thực tế của nhân dân, đặc biệt trong việc xây dựng Cửu Trùng Đài.

Vũ Như Tô không thể nhận ra sự mơ màng, ảo vọng của chính mình, và cuối cùng, nỗi đau của ông khi nhận ra sự vỡ mộng là rất đau đớn và kinh hoàng. Sự kết thúc bi thảm của Vũ Như Tô là bài học đắt giá về sự đau đớn của sự mất mát.

Tác giả đã thể hiện một loạt các xung đột kịch tính trong vở kịch, tạo ra một không khí gay gắt, nhưng cuối cùng, kết cục vẫn là bi kịch, phản ánh quan niệm rằng nghệ thuật phải gắn bó chặt chẽ với cuộc sống đời thường.


Mẫu 1

Trong làng kịch hiện đại của Việt Nam, ngoài tài năng của Lưu Quang Vũ, một trong những người vẫn đang làm cho nền văn học kịch tiếp tục phát triển mạnh mẽ, chúng ta không thể không nhắc đến Nguyễn Huy Tưởng, một trong những nhà viết kịch và tiểu thuyết nổi bật nhất. Các tác phẩm của ông thường khám phá các chủ đề lịch sử, và tác phẩm nổi bật nhất của ông là 'Vũ Như Tô'. Cuộc xung đột trong tác phẩm này đạt đến cao trào và được giải quyết ở hồi thứ 5 'Vĩnh biệt cửu trùng đài', từ đó thể hiện quan điểm sâu sắc của ông về cuộc sống và nghệ thuật.

Vũ Như Tô là một kiến trúc sư tài năng, bị Lê Tương Dực - một vị vua tàn ác - buộc phải xây dựng Cửu Trùng Đài như một nơi cho hắn ăn chơi và thỏa mãn. Là một nghệ sĩ chân chính, Vũ Như Tô đã không chấp nhận mặc dù bị đe dọa sẽ bị giết. Tuy nhiên, Đan Thiền - một cung nữ - đã thuyết phục ông xây dựng Cửu Trùng Đài. Mỗi tấm gạch của Cửu Trùng Đài được xây lên càng cao, lòng oán giận của nhân dân với Vũ Như Tô càng lớn lên. Tận dụng tình hình đó, Trịnh Duy Sản đã kích động binh lính nổi loạn. Đoạn trích 'Vĩnh biệt cửu trùng đài' là sự tiếp nối của các sự kiện đang đạt đến cao trào.

Bắt đầu với tiếng kêu thất thanh của Đan Thiền, khuyên Vũ Như Tô nên trốn đi nhanh chóng. Sự hỗn loạn diễn ra trong kinh thành khiến cho tình thế của Vũ Như Tô trở nên cực kỳ nguy hiểm, nhưng ông vẫn kiên quyết không chịu trốn, không nghe lời khuyên của Đan Thiền vì 'Những người dũng cảm không bao giờ sợ chết. Và nếu phải chết, họ cũng muốn để mọi người biết rằng họ đã làm việc đại diện cho chính đạo lý. Tôi sống với Cửu Trùng Đài, và tôi sẽ chết với Cửu Trùng Đài. Tôi không thể rời xa Cửu Trùng Đài. Tâm hồn của tôi đã gắn bó với nó, vậy tôi có thể chạy trốn đi đâu?'. Ông hi sinh tất cả cho nghệ thuật, ông ở lại chỉ để hy vọng Cửu Trùng Đài sẽ hoàn thiện, để tranh tinh hoa với nghệ nhân. Nhưng ông không ngờ quyết định đó lại đẩy mình vào cái chết thảm thương, ngay cả khi chết đi ông vẫn không thể giải thích tại sao mình phải chết.

Khi chấp nhận xây dựng Cửu Trùng Đài, Vũ Như Tô đã phạm vào sai lầm trong suy nghĩ và hành động. Ông vay mượn uy quyền và tiền của Lê Tương Dực để thực hiện giấc mơ về Cửu Trùng Đài. Nhưng tiền đó không phải là của ông, mà là công sức và của cải của nhân dân, ông chỉ nhìn thấy phần bề nổi khi công trình hoàn thành, mà không nhận ra phần sâu của vấn đề. Cứ mỗi khi Cửu Trùng Đài hoàn thiện hơn, mâu thuẫn giữa ông và nhân dân càng trở nên lớn hơn, họ căm ghét Vũ Như Tô vì ông đã ra lệnh giết chết những người bỏ trốn để duy trì kỷ luật tại công trường. Đó là hành động tàn nhẫn, đặt công trình lên trên tính mạng của người lao động. Vũ Như Tô đã trở thành một kẻ đáng sợ, không còn hình ảnh của một Vũ Như Tô gần gũi với nhân dân nữa. Vì xây dựng Cửu Trùng Đài mà cuộc sống của nhân dân ngày càng trở nên khốn khổ. Vũ Như Tô là một thiên tài nhưng không phải là một người hiền lành. Ông không thấu hiểu nỗi thống khổ của nhân dân.

Vũ Như Tô bị đẩy vào mâu thuẫn không thể giải quyết được, không thể hòa giải: một bên là khát vọng nghệ thuật, một bên là cuộc sống của nhân dân. Vì vậy, cuối cùng ông đã chịu một kết cục vô cùng bi thảm. Vũ Như Tô bị hiểu lầm và bị kết tội: Nhân dân coi Lê Tương Dực và Vũ Như Tô là hai tên gây ra tội ác: “Bạo chúa đã chết, còn thằng Vũ Như Tô thì đã giam giữ nhiều người vào phanh thây”. Ông không chỉ bị nhân dân kết tội mà giấc mộng cuộc đời của ông, công trình mà ông đã dồn hết tài năng và tâm huyết vào xây dựng Cửu Trùng Đài giờ đây cũng tan thành mây khói, Cửu Trùng Đài bị hủy hoại. Trước cảnh tượng Cửu Trùng Đài bốc cháy, Vũ Như Tô rống lên trong nỗi kinh hoàng, tất cả những ước mơ đẹp đẽ tan biến, sụp đổ, đó là tiếng rống kinh hoàng, kinh sợ. “Thông thế là hết, dẫn ta đến pháp trường” – Vũ Như Tô, người sáng tạo cái đẹp cũng đã bị hủy diệt. Cái chết của Vũ Như Tô là một kết cục tất yếu vì Cửu Trùng Đài, một công trình đẹp, tuyệt mỹ nhưng lại là biểu hiện của cái xấu, cái ác, nên tất yếu nó sẽ bị phá hủy. Qua đó, Nguyễn Huy Tưởng cũng nêu lên mối quan hệ giữa nghệ thuật và cuộc sống: nghệ thuật phải xuất phát từ cuộc sống và phục vụ con người, nếu không, nó tất yếu sẽ bị tiêu diệt.

Ngoài nhân vật Vũ Như Tô, không thể không nhắc đến Đan Thiền. Bà là một cung nữ xinh đẹp, tài năng nhưng bị bỏ rơi. Đan Thiền là người yêu cái đẹp, có tinh thần 'tính nhìn thiên tai', và chính bà đã khuyên Vũ Như Tô nên ở lại để xây dựng Cửu Trùng Đài để tô điểm cho đất nước, cũng chính bà đã khuyên Như Tô trốn đi khi xảy ra cuộc nổi loạn. Và bà tự nguyện ở lại để bảo vệ Cửu Trùng Đài vì 'nếu tôi chết, đời không thiệt hại'. Giống như Vũ Như Tô, Đan Thiền cũng đối diện với bi kịch vì dâng cả danh dự và tính mạng để bảo vệ Cửu Trùng Đài nhưng cuối cùng vẫn phải chết. Đau đớn hơn, trước khi chết, cô còn phải nhìn thấy cảnh Cửu Trùng Đài bị đốt cháy tan thành tro tàn. Người mẹ hết lòng bảo vệ là Vũ Như Tô cũng bị đưa ra tòa án.

Hồi năm trong vở kịch Vũ Như Tô, Nguyễn Huy Tưởng đã sử dụng ngôn ngữ kịch sắc bén, phong phú, và có độ tổng hợp cao. Nhịp điệu của các đoạn thoại nhanh, gấp gáp, sử dụng các câu ngắn để thể hiện sự cấp bách của tình hình. Tính cách, tâm trạng của các nhân vật được làm rõ.

Với các pha diễn kịch linh hoạt, tự nhiên, tác giả đã tái hiện thành công hồi kịch thứ năm. Thông qua hồi kịch này, ông gửi gắm sự đồng cảm với bi kịch của Vũ Như Tô, đồng thời đặt ra câu hỏi về mối quan hệ hài hòa giữa nghệ thuật và con người. Không chỉ thế, xã hội cần trân trọng, tôn trọng những tài năng nghệ thuật, để họ có thể phát triển tài năng của mình, xây dựng sự giàu đẹp cho đất nước.


Mẫu 2

Nguyễn Huy Tưởng, một nhà văn chuyên sáng tác về lịch sử, thể hiện sự hiểu biết sâu sắc về con người và xã hội. Vở kịch “Vũ Như Tô” là một trong những tác phẩm nổi bật trong sự nghiệp của ông. Trong đó, đoạn trích “Vĩnh biệt Cửu Trùng Đài” từ hồi thứ V làm nổi bật tầng lớp mâu thuẫn và kích thích tình cảm của độc giả.

Có người cho rằng, “Vũ Như Tô” không chỉ là một vở kịch thông thường mà còn là một tác phẩm lịch sử, lấy cảm hứng từ sự kiện thật, diễn ra từ năm 1516 – 1517 dưới thời vua Lê Tương Dực. Tác phẩm hoàn thiện vào mùa hè năm 1941, lấy bối cảnh là sự kiện tại thành Thăng Long, khi mà mâu thuẫn giữa nhân dân và triều đình đang đạt đến đỉnh điểm.

Trước sự nổi loạn của nhân dân, Vũ Như Tô không thể chịu nổi cảnh con mình bị thiêu rụi. Mâu thuẫn trong vở kịch được xây dựng giữa phe nổi loạn và triều đình, đồng thời còn phản ánh mâu thuẫn nội tâm của Vũ Như Tô.

Chính sự hỗn loạn của triều đình, mâu thuẫn giữa các phe, đã tạo ra bối cảnh căng thẳng. Mâu thuẫn giữa phe nổi loạn và phe triều đình bao gồm hầu hết các tầng lớp trong xã hội. Mâu thuẫn này đã gây ra hậu quả nghiêm trọng cho triều đình.

Mâu thuẫn trong vở kịch cũng xuất phát từ sự phản bội bên trong triều đình. Điều này đã tạo ra những đoạn trích căng thẳng và gây ấn tượng mạnh mẽ cho độc giả.

Mâu thuẫn giữa Vũ Như Tô và nhân dân cũng như mâu thuẫn trong tâm trạng của Vũ Như Tô là điểm nhấn của vở kịch này. Điều này đã làm cho câu chuyện trở nên sinh động và sâu sắc.

Đọc vở kịch của Nguyễn Huy Tưởng, người đọc không chỉ được trải nghiệm nghệ thuật mà còn nhận thức sâu sắc về lịch sử và xã hội của thời kỳ đó.


Mẫu 3

Vào năm 1516 dưới thời vua Lê Tương Dực, một nhà vua nổi tiếng với sự ưa thích ăn chơi và xa hoa, đã ra lệnh cho Vũ Như Tô xây dựng một biệt thự lớn có 100 nóc và một công trình quy mô là Cửu Trùng Đài. Sự kiện này thật sự đã xảy ra, và nhà văn tài ba Nguyễn Huy Tưởng đã sử dụng nó để viết vở kịch 'Vũ Như Tô', phản ánh những mâu thuẫn cơ bản trong xã hội và con người.

Đoạn trích 'Vĩnh biệt cửu trùng đài' ở cuối tác phẩm thể hiện một cao trào kịch tính, cũng như sự bi thảm của nhân vật Vũ Như Tô và nữ phụ Đan Thiềm, những người nghệ sĩ mê mải với vẻ đẹp mà quên mất mối liên kết giữa nghệ thuật và cuộc sống, giữa lí tưởng nghệ thuật và lợi ích của nhân dân.

Vũ Như Tô, một kiến trúc sư tài ba, bị buộc phải xây dựng Cửu Trùng Đài cho vua Lê Tương Dực để làm nơi tiệc tùng và vui chơi với cung nữ. Dù ông là một nghệ sĩ chân chính và gần gũi với nhân dân, ông đã từ chối và công khai chống đối, thậm chí lăng mạ tên vua bạo ngược.

Sau khi được Đan Thiềm, một người cung nữ đam mê vẻ đẹp và trí tuệ, thuyết phục bằng tiền bạc và quyền lực của vua, ông đã thay đổi quan điểm và dồn hết tài năng và trí tuệ của mình vào việc xây dựng một lâu đài cho đất nước. Từ đó, ông đã thay đổi quyết tâm để hoàn thành một giấc mơ, điểm tô cho đất nước.

Hành động của Vũ Như Tô đã gây ra nhiều khổ cực cho nhân dân, và họ trở nên căm phẫn với vua và ông. Cuối cùng, một cuộc nổi loạn đã diễn ra, dẫn đến cái chết của vua và Vũ Như Tô cùng Đan Thiềm.

Đoạn trích mở đầu 'Vĩnh biệt cửu trùng đài' mô tả hình ảnh của cung nữ Đan Thiềm thúc giục Vũ Như Tô chạy trốn để bảo toàn tính mạng. Mỗi hành động và lời nói của Đan Thiềm đều cho thấy sự quý trọng đối với tài năng và hiểu biết về lợi ích của đất nước.

Vũ Như Tô đã coi Cửu Trùng Đài quý hơn cả sinh mạng của mình và của Đan Thiềm. Ông đã mù quáng và không thể thoát ra khỏi ảo tưởng của mình. Ngay cả khi đối mặt với nguy hiểm, ông vẫn không chịu nhận ra sự thật và tiếp tục đấu tranh với số phận.

Khi thấy Cửu Trùng Đài bị đốt cháy, Vũ Như Tô đã rơi vào tuyệt vọng và thốt lên rằng ông đã trả giá quá đắt cho giấc mơ của mình. Ông không hiểu vì sao mình lại phải chịu bất công, và cuối cùng ông không thể nhận ra rằng ông đã gây ra nhiều tội ác không hay biết.

Vũ Như Tô đã không hiểu được mối liên hệ giữa nghệ thuật và cuộc sống, và ông đã trở thành kẻ thù của nhân dân mà không hề hay biết. Điều này đã gây ra bi kịch cho cuộc đời ông và cho Đan Thiềm.

Bằng cách tái hiện đoạn trích 'Vĩnh biệt cửu trùng đài', nhà văn đã phản ánh một cách sâu sắc mâu thuẫn trong xã hội và trong bản thân con người. Đây là một bài học quan trọng về mối quan hệ giữa nghệ thuật và cuộc sống, cũng như về sự quan trọng của lợi ích cộng đồng.

Qua đoạn trích này, chúng ta nhận thức được rằng nghệ thuật chỉ có ý nghĩa khi nó được sử dụng để phục vụ cho cuộc sống của nhân dân.