Đóng vai người thợ mộc, viết đoạn văn kể lại câu chuyện “Đẽo cày giữa đường”

Tôi làm nghề thợ mộc đã lâu, nay quyết chí bỏ ra ba trăm quan tiền mua gỗ về làm cái nghề đẽo cày mà bán


Dàn ý

1. Mở đoạn

- Đóng vai người thợ mộc và giới thiệu câu chuyện: “Tôi làm nghề thợ mộc đã lâu, nay quyết chí bỏ ra ba trăm quan tiền mua gỗ về làm cái nghề đẽo cày mà bán”

2. Thân đoạn: Kể lại các sự kiện chính của câu chuyện

- Sự kiện 1: Ý kiến của người thứ nhất: “Phải đẽo cày cho cao, cho to, thì mới dễ cày”

- Sự kiện 2: Ý kiến của người thứ hai: “Có đẽo nhỏ hơn, thấp hơn thì mới dễ cày”

- Sự kiện 3: Ý kiến của người thứ ba: “Nay ở trên ngàn, hiện có người đang phá hoang bao nhiêu đồng ruộng và cày tinh bằng voi cả. Nếu đẽo cày cho thật cao, thật to gấp đôi gấp ba thế này để voi cày được, bày ra hàng bán thì chắc là bán được nhiều lắm, mà rồi lãi vô vàn”

3. Kết đoạn

- Kết thúc câu chuyện và rút ra bài học của anh thợ mộc


Bài mẫu 1

      Tôi làm nghề thợ mộc đã lâu, nay quyết chí bỏ ra ba trăm quan tiền mua gỗ về làm cái nghề đẽo cày mà bán. Cửa hàng của ở tôi bên đường, hàng ngày đều có nhiều người qua lại và ghé vào coi. Có người nói tôi phải đẽo cày cho cao, cho to thì mới dễ cày tôi cũng nghe theo. Có người khác lại nói đẽo nhỏ hơn, thấp hơn thì mới dễ cày. Tôi cho là phải, đẽo cày vừa nhỏ, vừa thấp. Sau có người lại nói trên ngàn người ta đang phá hoang bao nhiêu đồng ruộng và cày bằng voi, phải đẽo cày cho thật cao, thật to gấp đôi gấp ba để voi cày được, bày ra bán thì chắc bán được nhiều lắm, rồi lãi vô vàn. Ấy vậy mà tôi cũng nghe theo, liền đẽo ngay một lúc bao nhiêu cày to gấp năm, gấp bảy thứ thường bày ra bán. Thế nhưng qua bao nhiêu năm tháng, chẳng thấy ai đến mua, càng chẳng thấy ai nói voi đi cày ruộng cả. Cuối cùng bao nhiêu gỗ hỏng phải bỏ hết và bao nhiêu vốn liếng đi đời nhà ma sạch. Tôi lúc này mới biết không có chính kiến, dễ nghe người là dại nhưng quá muộn rồi, không sao chữa được nữa. Mọi người lấy gương tôi và nói Đẽo cày giữa đường để chỉ những người hay để tải nghe làm theo thiên hạ đến nỗi mất cả cơ nghiệp.


Bài mẫu 2

Làm thợ mộc đã lâu, nay tôi bỏ ra ba trăm quan tiền mua gỗ về đẽo cày mà bán kiếm sống. Cửa hàng tôi hàng ngày đều có nhiều người qua lại, mỗi người đều ghé vào coi và để lại cho tôi nhiều lời khuyên. Người đầu tiên nói tôi hãy đẽo cày cho cao, cho to thì mới dễ cày. Người thứ hai nói tôi phải đẽo cày nhỏ hơn, thấp hơn thì mới dễ cày. Người khác nữa lại mách nước rằng trên ngàn người ta đang phá hoang nhiều đồng ruộng và cày bằng voi, phải đẽo cày thật cao, to gấp đôi gấp đôi cho voi cày được. Ai nói gì tôi cũng nghe, mỗi lần đều cho ra một mớ cày to nhỏ lớn bé theo ý kiến của mọi người. Tôi cứ nghĩ rồi mình sẽ đổi đời nhưng qua bao nhiêu ngày tháng chẳng thấy ai đến mua cho một cái cày nào, thậm chí cũng chẳng thấy ai nói voi đi cày ruộng cả. Thành ra có bao nhiêu gỗ hỏng đều phải đem bỏ hết và tất cả vốn liếng của tôi đi đời nhà ma sạch. Cũng từ đó mà thành ngữ Đẽo cày giữa đường sinh ra để dành cho những người như tôi, những người hay để tai nghe làm theo thiên hạ đến nỗi mất cả cơ nghiệp.



Bài giải liên quan

Từ khóa phổ biến