Từ nhà tôi đến trường có thể đi theo nhiều ngả đường. Nhưng con đường mà tôi thích đi hơn cả là đường Nguyễn Trường Tộ.
Ngày nào đến trường em cũng đi về trên con đường quen thuộc ấy. Đến nỗi, nếu nhắm mắt lại là em có thể hình dung rõ mồn một ngay từng cảnh sắc.
Đường ơi! Đường có nhận ra em không? Em là “Tí con” đây mà. Hôm nay, sau mấy tháng hè lên tỉnh học với bố, em lại được đặt đôi bàn chân nhỏ lên mặt đường làng mát rượi thân thương.
Từ nhà đến trường, tôi có thể đi men theo rất nhiều ngả đường. Nhưng con đường tôi yêu thích, thường đi là con đường Nguyễn Thị Lựu.
Từ nhà dẫn đến trường, tôi có thể đi men theo rất nhiều ngả đường. Nhưng con đường mà tôi yêu thích, thường đi là con đường Nguyễn Trường Tộ.
Chiếc xe của hai cha con em hoà lẫn vào dòng người và xe tấp nập. Đã gần sáu giờ, trời nhập nhoạng tối. Bất chợt, cả con đường bừng lên trong ánh sáng muôn màu. Từ trên hai dãy cột đèn, bóng đèn cao áp toả ánh sáng xanh dịu xuống mặt đường
Tả cảnh hay tả phong cảnh thì phải giới thiệu được nét riêng biệt của cảnh vật thiên nhiên theo một trình tự quan sát hợp lí.
Chuông đồng hồ reo. Bố gọi em dậy. Sáng nào cũng vậy, cứ gần 5 giờ rưỡi là bố cùng em lên sân thượng tập thể dục buổi sáng.
Người trú dưới hiên nhà bên đường ùa ra hè, vội vã đi nhanh như để bù vào thời gian bị chết.
Tấm màn nước mưa đã được vén lên để lộ ra bầu trời cao trong xanh, rải rác có vài cụm mây trắng.
Đám mây xám xịt phủ kín bầu trời. Gió cuồn cuộn. Mưa trút xuống ầm ầm. Mưa kéo dài non một tiếng đồng hồ, rồi tạnh đột ngột như lúc bắt đầu. Bầu trời trở lại trong xanh. Gió lặng.
Em bừng mở mắt tỉnh dậy. Sao trời âm u thế này? Nhìn đồng hồ trên tường: mới hai giờ rưỡi chiều. Em mở cửa nhìn ra: mưa giăng phủ khắp trời.
Đến thăm Hồ Tây, bạn nên dạo bước trên đường Thanh Niên. Xưa kia là đường Cổ Ngư, đầu năm 1960 được đổi tên là Thanh Niên
Ngõ Phất Lộc ăn thông từ Hàng Mắm sang phố Nguyễn Hữu Huân - phố Bắc Ninh cũ - thêm một nhánh ăn thông Lương Ngọc Quyến.
Tả bao quát về con đường: Chạy qua những đâu? Thuộc loại đường đất hay đá hay tráng nhựa? Tình trạng chung của con đường?
Mỗi buổi đến trường, em đi trên đoạn đường Bà Huyện Thanh Quan. Đối với thành phố Hồ Chí Minh quê em, đây là con đường êm đềm và hiền dịu nhất.
Nhà em cách trường không xa mấy, chỉ vượt qua một đoạn của con đường Điện Biên Phủ, Cao Thắng, Nguyễn Đình Chiểu là tới.