Giữa sân trường tôi, đứng sừng sững một cây phượng đang nở rộ những đoá hoa đỏ thắm.
Trường em có trồng nhiều loại cây cho bóng mát, nhưng em thích nhất là cây tràm ở gần cổng trường.
Me vốn đã đẹp với thân cây đều đặn, không cao lỏng khỏng như dầu, không lùn tịt, đẹp với vỏ cây cằn cõi gợi nhớ những cội tùng già bên chùa cổ trên một sườn non
Sông Thái Bình chở phù sa về xuôi, hằng năm cứ lấn dần ra biển. Con đường ngăn nước mặn ngày một thêm dài, thêm cao. Cùng với những bãi sú, bãi vẹt cửa rừng ngăn mặn là những đồng cói bát ngát bao la.
Ở giữa sân trường Trần Hưng Đạo, phía trước mặt phòng giáo viên, gần cột cờ cao chót vót là chỗ đứng của cây bàng.
Trước cửa nhà em có một cây phượng không biết ai trồng từ bao giờ, nhưng thân cây hiện nay rất lớn, hai tay em ôm mới xuể.