Thấm thoát, Tân đã lên lớp 4. Thời gian trôi qua nhanh thật. Tân cảm thấy dường như mình lớn hẳn lên, trưởng thành hơn, bởi lẽ năm nay nó sẽ đi học bằng xe đạp!
Em hãy kể chuyện về người thân và những kỷ niệm thời thơ ấu. Nội tôi - một cụ bà đã gần 80 tuổi mà truyện Kiều vẫn thuộc từ đầu cho đến cuối chẳng sót câu nào.
Này nhé, những vú sữa, thanh trà, mận, lê-ki-ma, ổi, khế ngọt, khế chua, mía mật, dâu tằm tầng tầng lá xanh ôm lấy tầm mắt thơ ngây của tôi
Nga ngạc nhiên vô cùng, vì hằng ngày mẹ đi chợ, Nhi có thăm hỏi bao giờ đâu, hôm nay lại... Nga buột miệng: Chờ mẹ chi vậy?
Năm lớp Hai tôi có một người bạn tên là Hường. Tôi vẫn nhớ cái áo kẻ màu vàng xỉn mà Hường mặc suốt bốn mùa, vóc dáng gầy gò và nước da xanh mãi của cô bạn ấy
Thuở xưa có một gia đình nọ chỉ có hai mẹ con. Họ sống với nhau trong một ngôi nhà lá đơn sơ, nghèo khổ nhưng hết sức ấm cúng
Tớ tên là Tý nhưng có cái biệt danh không mấy đẹp: “Tý Sún". Đó là cái tên dì út đặt cho. Tớ lấy làm xấu hổ lắm khi bị gọi như vậy
Thế là sau một năm học hành chăm chỉ, bé Na đã có một chuyến đi chơi xa ở tận biển theo lời mẹ hứa. Từ nhỏ đến lớn, chưa được thấy biển bao giờ nên bé Na háo hức lắm. Bé cứ nôn nao như thể sắp được lên thiên đường vậy
Tôi mê chơi quay từ nhỏ. Mẹ kể mỗi khi nhà muối cà, mẹ thường chọn cho tôi mấy quả cà thật tròn, lấy cái tăm cật, xuyên qua đó làm con quay
Hà mãi nhìn theo màu áo của Mai và nói thầm trong bụng: “Mai ơi! Thế là từ đây chúng ta mãi mãi xa nhau rồi". Hà bước trên con đường làng quen thuộc. Hai bên đường, hàng phi lao đang rì rào ca hát
Mấy bữa nay, lũ chuột nhắt thi nhau phá phách. Chúng ăn vụng thức ăn, gặm sách, thậm chí cắn rách cả chiếc áo bằng sa tanh hồng của cô búp bê xinh đẹp.
Trời sáng đã lâu. Những tia nắng chiếu qua cửa sổ khiến em bừng thức giấc. Em cất tiếng gọi âu yếm: “Cún con ơi! Lại đây với chị nào!”.
Sau tiết mục thể dục giữa giờ, mỗi nhóm tìm đến một góc sân để chơi những trò quen thuộc như: nhảy dây, đuổi bắt, kéo co...
Em có rất nhiều đồ chơi như bộ xếp hình, gấu bông, thỏ bông, ô tô, tàu lửa,... nhưng thứ đồ chơi mà em thích nhất là con búp bê biết múa theo điệu nhạc.
Kể một câu chuyện về đồ chơi của em hoặc của các bạn xung quanh. (Bài 3)
Ở vùng Thuận Thành quê em, mùa xuân thường có rất nhiều lễ hội. Trong lễ hội có nhiều trò chơi. Em thích nhất là trò thi thả chim.
Sáng chủ nhật vừa qua, em được ba chở đi chơi từ cảng Sài Gòn, qua lưu niệm Nhà Rồng sang đến vườn hoa trước cửa uỷ ban Nhân dân thanh phố.
Chiều nay, đúng năm giờ, một hồi kẻng vang lên. Đã thành lệ, mỗi nhà có một người tham gia tổng vệ sinh.
Sau lời giới thiệu của ban tổ chức, lực sĩ Long bước ra sàn đấu giữa tiếng vỗ tay cổ vũ nồng nhiệt của khán giả.
Thấm thoắt ba tháng hè đã trôi qua. Trên vòm lá phượng, màu đỏ của hoa đã biến mất, nhường chỗ cho những chùm trái xanh đong đưa trước gió.
Những năm giặc Mĩ ném bom miền Bắc, gia đình tôi sơ tán về một vùng quê, ở nhờ nhà một bạn nhỏ tên là Mến.
Bố em là một tay vợt có hạng của Công ti giấy Bãi Bằng. Hầu như năm nào đi thi đấu bóng bàn, bố cũng đoạt giải cao.
Sáng thứ năm tuần qua, trường em tổ chức cho học sinh đi nghỉ mát ở bãi biển Sầm Sơn.
Chuyến đi thăm cố đô Hoa Lư - Ninh Bình vừa qua đã để lại trong em những ấn tượng sâu sắc. Em nhớ mãi cảm xúc phấn khởi, hăng say và ngạc nhiên, thích thú trong chuyến đi ấy.
Kể chuyện về một người vui tính mà em biết. Anh tôi là một người rất vui tính. Từ nhỏ đến giờ, tôi chưa bao giờ thấy anh cáu kỉnh.