Thơ hay về hoa phượng
- CÓ MỘT TÌNH YÊU NHƯ THẾ
- THÁNG NĂM TUỔI THƠ
- Cánh Phượng Hồng Của Tôi
- Chia Tay Mùa Hoa Phượng
- Sẽ Có Một Ngày
- Giữ Hạ
- PHƯỢNG HỒNG
- MÙA PHƯỢNG NỞ
- HÈ MỘNG
- NHỚ MÙA PHƯỢNG VĨ
- TRẢ LẠI EM MÀU PHƯỢNG VĨ
- MƠ VỀ MÙA HOA PHƯỢNG
- NHỚ PHƯỢNG HỒNG
- MÙA HẠ KỈ NIỆM
- PHƯỢNG
- CÁNH PHƯỢNG KỶ NIỆM
- BÂNG KHUÂNG MÙA HOA PHƯỢNG
- MÙA HÈ VÀ HOA PHƯỢNG
- PHƯỢNG HỒNG
- NỖI LÒNG HOA PHƯỢNG!
- CÁNH PHƯỢNG
- HOA PHƯỢNG
- HỎI HẠ
- BỤI ĐỎ
- PHƯỢNG HỒNG
- PHƯỢNG ĐỎ
Những bài thơ hay về hoa phượng thường cho chúng ta gợi nhớ về mùa hè và cũng là mùa chia tay của lứa tuổi học trò. Chính vì vậy những hình ảnh đẹp về hoa phượng cũng như những bài thơ về hay về hoa phượng luôn được nhớ đến mỗi khi hè về. Dưới đây là tổng hợp những bài thơ hay nhất về hoa phượng TimDapAnđã sưu tầm xin được chia sẻ cùng các bạn. Mời các bạn cùng tham khảo chi tiết bài viết dưới đây nhé.
CÓ MỘT TÌNH YÊU NHƯ THẾ
Tháng năm về rợp trời hoa Phượng đỏ
Ve râm ran, nắng gió đến xao lòng
Em gom nhớ, thương khung trời kỷ niệm
Những đêm trường anh khắc khoải vọng trông!
Hình như vẫn vòng tay ghì ôm xiết
Bến tương tư nhiệt huyết trỗi cồn cào
"Em khờ khạo hay giả vờ không biết
Để thân gầy anh vất vưởng lao đao?!"
Bao lời ngỏ, bao lần anh trách cứ
Em thờ ơ, tư lự tránh trả lời
Và cứ thế, mùa về, đi... mùa lỡ
Phiến môi trầm chờ đợi khát hôn môi!
Bằng lăng tím rụng đầy góc đơn côi
Quán trà xanh, chỗ ngồi anh đã nhận
Chỉ mình anh mỗi chiều về thơ thẩn
Khẽ mỉm cười, anh dặn ghế "chờ em!"
Phố quá quen, khoảng leo lét loang đèn
Bước chênh vênh giẫm xen tàn lá rụng
Bốn mùa thương, mối tình nồng còn vững
Anh có chờ, vẫn dáng đứng hanh hao!?
Van Anh Doan Thi
THÁNG NĂM TUỔI THƠ
Tháng năm
rạo rực ngày thường
Phượng hồng đỏ lửa sân trường ban trưa
Trời xanh
Mây trắng gió lùa
Tiếng ve tấu nhạc như đưa tôi về
Một miền
Ký ức đam mê
Tuổi thơ đuổi bướm trưa hè chói chang
Hạ thương
giấc ngủ mơ mang
Lòi ru của mẹ sốn sang sớm chiều
Tháng năm
Màu tím tình yêu
Bằng lăng bung nở trao điều yêu thương
Hạ về
Nỗi nhớ quê hương
Là mùa lúa chín, vàng ươm cánh đồng
Tháng năm
Nở rộ sen hồng
Anh say dáng ngọc tình nồng ngất ngây
Mây hờn
Mây chẳng muôn bay
Mưa đùa gió rỗi thổi lùa tóc em
Tháng năm
Nhẹ bước êm đềm
Khói sương lan toả hương đêm dạt dào
Câu hò điệu ví ngọt ngào,
Tình em nỗi nhớ đượm vào hồn thơ...
Thơ : Tony Bui
Cánh Phượng Hồng Của Tôi
Tôi tìm về với ký ức tuổi thơ
Nghe rạo rực sắc màu hoa Phượng đỏ
Vạt nắng rọi góc sân trương ngày đó
Cánh Phượng hồng trong gió bay bay…
Nhặt cánh Phượng hồng ấp ủ trong tay
Rồi cẩn thận ép vào trong trang sách
Tuổi học trò những phút giây ngây ngất
Thấy mềm lòng với cánh Phượng mong manh.
Tốt nghiệp rồi, tôi lên đường tòng quân
Cánh Phương đỏ vẫn bồi hồi e ấp
Trong cuốn sổ của một thời đi học
Luôn bên mình nâng bước hành quân…
Trở lại mái trường, thăm lại góc sân
Cánh Phượng mỏng vẫn nồng nàn cháy đỏ
Sống lại tuổi học trò ngây ngô ngày đó
Ôm cánh Phượng vào lòng
Cánh Phượng mỏng của tôi
(Văn Liêm)
Chia Tay Mùa Hoa Phượng
Có mùa phượng vĩ không tên thành hò hẹn
Đỏ cái nhìn vương vấn lúc chia tay
Cô bạn gái ngại ngùng không dám khóc
Nghèn nghẹn lời trong đôi mắt đắng cay .
Có một tiếng ve suốt một thời không ai hay
Chỉ đến lúc đứng cạnh nhau mới thấy buồn đến thế
Mười hai năm ve kêu như thành lệ
Bước đi không đành, ngoảnh lại buồn hơn
Thao thức bao ngày qua tiếng trống trường
Lúc chia tay thèm được giật mình rồi chạy
Giơ truy bài, phút ra chơi cả những lần đi học muộn
Bây giờ cũng thành kí ức chìm sâu .
Xưa cứ trách bằng lăng tím đâu dâu
Giờ mới thấy hoa có màu nỗi nhớ
Tím miên man, tím chùng thời gian đang căng nghẹn thở
Của mùa thi mỗi lúc một gần
Có người bạn đến phút cuối mới thành thân
Có mái tóc giờ chia tay mới biết mình rất nhớ
Trong lưu bút có bài thơ chép rồi mà vẫn sợ
Ngại ngùng đưa hồi hộp đợi… chợt thở phào .
Chia tay nhé, mùa hạ mà bọn mình đều bỗng lớn
Chẳng nói nhiều mà hiểu biết bao nhiêu
Còn gặp lại nhưng mùa hè không ở lại
Thế mới thành kỉ niệm thân yêu
(Trinh Trung Hiếu)
Sẽ Có Một Ngày
Sẽ có một ngày bạn không đến
Đứt chuỗi cườm kỷ niệm tôi sâu
Lăn lóc mãi những sắc mầu trên cỏ
Về đâu?
Sẽ có một ngày nhạt thếch mưa trên phố
Có khum tay chẳng đong nổi vơi đầy
Câu thơ cũ vô tình tôi đánh gẫy
Níu nghiêng trời từng hạt mưa bay
Sẽ có một ngày lá phượng mướt xanh
Để lại cháy hết mình cho một mùa hoa mới
Chỉ riêng chúng ta chẳng thể nào cháy nổi
Như một thời 17 đã trôi qua
Có một ngày rồi… bạn sẽ quên
Để lòng mình tinh khôi thanh thản
Sợi tóc đã vào thơ sẽ không bao giờ bạc
Cả bốn mùa mưa nắng vẫn xanh tươi.
(Đàm Huy Đông)
Giữ Hạ
Xin em giữ mãi khung trời hạ
Để phượng đừng phai nhạt sắc hồng
Mai mốt anh về ươm giọt nắng
Cho cành phượng thắm trổ thêm bông
Này em…! Tay giữ sao lơ đãng…
Ngơ ngác hạ tìm chẳng thấy em
Giọt nắng sân trường tan tác rụng
Làm hoa phượng đỏ héo bên thềm
Hạ đang hờn dỗi đòi anh trả
Những chuỗi ngày xưa rất ngọc ngà
Anh sợ hạ buồn đi vội vã
Như đời vội vã chuyến chia xa
Sao em không giữ khung trời hạ…?
Để phượng đừng phai nhạt sắc hồng
Màu áo học trò, khung cửa lớp
Hồn anh lưu luyến những hoài mong…
(Minh Tường)
PHƯỢNG HỒNG
Thơ: Quốc Phương
Cánh phượng hồng.. còn ép hoài trang vở
Mỗi hè về.. nỗi nhớ lại miên man
Tuổi thanh xuân.. lời thương ấy nồng nàn
Những kỉ niệm.. vẫn ngập tràn rung động
Nhớ ánh mắt.. nhìn nhau đầy thơ mộng
Tay đan tay.. sức sống cứ trào dâng
Hỏi vì sao.. lòng dạ thấy nâng nâng
Trống lồng ngực..dồn tầng mây thổn thức
Cánh phượng thắm.. trang giấy thơm mùi mực
Đã bao ngày.. vẫn rạo rực tình nồng
Xa xôi ơi.. mình có nhớ hay không
Vòng tay ấm.. giữa trời giông trở lạnh
Ngượng ngùng lắm.. khi hừng đông mưa tạnh
Vẫn ngả đầu.. bên cạnh với vòng tay
Cánh phượng hồng.. trang giấy trắng hôm nay
Là kỉ niệm.. của ngày đầu còn giữ
Dẫu vẫn biết.. chỉ còn trong quá khứ
Nhưng tình hồng.. và nghĩa cử ái ân
Trong tình yêu.. dù chỉ đến một lần
Còn nhớ mãi.. như người thân còn đó.
MÙA PHƯỢNG NỞ
Thơ: Quốc Phương
Tiếng ve sầu.. râm ran nghe nức nở
Để lòng ta.. bỗng nhớ tới một người
Quen từ khi.. phượng nở cánh rụng rơi
Sân trường đó.. rối bời bao kỉ niệm
Mùa hè ấy.. là mùa hè trải nghiệm
Của lứa đôi.. còn giấu giếm con tim
Để rồi sau.. mãi mãi chỉ kiếm tìm
Bao thương nhớ.. đắm chìm miền kí ức
Giờ tự trách.. còn tim thì thổn thức
Xa nhau rồi.. lại ước muốn thành đôi
Mỗi cánh chim.. theo hướng một phương trời
Ở nơi đó.. tim ơi đành lẻ bạn
Nay hè tới.. nghe ve sầu tản mạn
Chút hương tình.. còn lán lại yêu thương
Nỗi nhớ nhung.. từ thuở ấy tới trường
Bao kỉ niệm.. vấn vương mùa phượng nở.
HÈ MỘNG
Thơ: Bùi Đức An
Dưới tàng phượng vĩ rộn ve ngân
Gió động vòm xanh Nắng trải gần
Đỏ thắm trên đầu màu lửa cháy
HÈ về khắp chốn dạ bâng khuâng.
Có phải tình ta tựa phượng hồng
Như màu lửa cháy rực trời không
Ve ngân da diết hè xao động
Vọng mãi trời xa sóng gợn đồng.
Anh muốn tình ta rực lửa hồng
Như màu phượng cháy thắm vòm không
Ve ngân tha thiết như hè gọi
Tấu bản tình ca đượm lửa nồng.
Phượng cháy đầy trời mãi ngóng trông
Ve ngân da diết động tim hồng
Anh về gom nhặt muôn màu nhớ
Ép rực trong lòng em biết không.
NHỚ MÙA PHƯỢNG VĨ
Thơ: Phan Hạnh
Nhìn hoa phượng vĩ trên cây
Nhớ thời cắp sách thơ ngây đến trường
Hè về lưu luyến vấn vương
Chuyền nhau lưu bút thân thương trao lời
Cho dù xa cách đôi nơi
Những ngày hoa bướm vui chơi nhớ hoài
Đàn ve gảy khúc bên tai
Màu hoa đỏ thắm lắt lay tâm hồn
Cuộc đời biển cạn non mòn
Vẫn luôn nhớ mãi gót son dại khờ
Rượt nhau chạy nhảy ven bờ
Tim yêu rung động đến giờ chưa quên.
TRẢ LẠI EM MÀU PHƯỢNG VĨ
Thơ: Loan Lê
Trả lại em nhành phượng thắm ngày xưa
Hay thầm trách cơn mưa chiều bất chợt
Tiếng nỉ non ve sầu reo yếu ớt
Ngọn gió lùa rơi rớt cánh hoa bay
Từng hạ vàng vương vấn mắt mi cay
Trang nhật ký mơ say vùng kỷ niệm
Tay níu giữ cả trời mây loang tím
Ru giấc nồng xin đếm mãi thời gian
Bỗng chiều nay lòng quyến luyến mơ màng
Nhìn phượng vĩ bàng hoàng tầm mắt đợi
Một thời đã sóng tình dâng cao vợi
Những hẹn hò chới với đỉnh yêu đương
Tạ tình nhau từ đó biệt đôi đường
Em với anh hai phương trời thương nhớ
Tay góp nhặt niềm đau thời dang dở
Gói riêng sầu trăn trở phượng hồng phai.
MƠ VỀ MÙA HOA PHƯỢNG
Thơ: Sinh Hoàng
Nắng trải dài trên con đường phượng đỏ
Con đường tình còn đó dấu khắc ghi
Cành phượng trao em bằng mối tình si
Cả hai đứa như có gì e thẹn
Nâng cánh phượng anh trao em bẽn lẽn
Má ửng hồng cúi mặt chẳng nói chi
Cũng vậy thôi anh đâu có hơn gì
Muốn nói yêu em sao mà ấp úng
Anh ra đi vui đời trai gươm súng
Chốn biên cương gió núi quyện mây trời
Mang trong lòng đỏ tươi màu phượng vĩ
Màu tin yêu mơ hạnh phúc lứa đôi
Đường quân hành qua thôn bản xa xôi
Qua bao dốc bao đèo qua bao suối
Mang theo cả tấm tình em ngời ngợi
Chiều biên cương dâng nỗi nhớ vợi vời
Mơ lần về một ngày hè nắng mới
Dìu nhau đi trên con đường phượng rơi
Màu hoa đỏ màu tình yêu rực cháy
Phương thắm tươi phượng thắm bên trời.
NHỚ PHƯỢNG HỒNG
Hàng phượng vĩ rì rào trong gió
Nhắc ta về cái thuở xa xăm
Ngôi trường với những tháng năm
Đâu tà áo trắng đêm rằm xôn xao
Xa lớp học năm nào vẫn nhớ
Khi hè về nức nở tiếng ve
Gió chiều xào xạc bờ tre
Phượng bay tan tác đường quê rực hồng
Cứ cuối buổi ngóng trông tha thiết
Những đàn chim mải miết bay đi
Hình như có tiếng thầm thì
Mong về gặp lại mỗi khi hội trường
Chia tay đến vấn vương bịn rịn
Mối tình đầu đã hẹn đêm trăng
Nụ hôn trong gió kể rằng
Tình còn theo mãi tháng năm cuộc đời
Giờ đã ở một nơi xa lắm
Giữ trong lòng đỏ thắm phượng ơi
Tháng năm hoa nở rợp trời
Bâng khuâng nỗi nhớ lòng tôi đang về.
MÙA HẠ KỈ NIỆM
Thơ: Thanh Liêu
Hàng Phượng vĩ bên đường rực đỏ
Lòng bồi hồi lại nhớ mùa xưa
Tình đầu e ấp đong đưa
Gói bài thơ tặng khi vừa hạ sang
Những buổi đón đưa nàng chung lối
Bước lãng du hồ hỡi hoan ca
Dường như trời đất trăm hoa
Bên em ta ước đường xa lối về
Mưa mùa Hạ đam mê dâng ngập
Chụm mái đầu cùng nấp tán thưa
Tình say theo những giọt mưa
Lung linh như giấc ban trưa thắm nồng
Hái bao nhánh Phượng hồng ta tặng
Chiếc giỏ xe chở nặng yêu thương
Em cười tỏa ngát mùi hương
Ta cài cánh phượng se luồn tóc mây
Mùa yêu dấu chất đầy kỉ niệm
Mối tình đầu ta niệm khúc xưa
Mùa về xao động như vừa
Ngắm hàng Phượng vĩ tình thừa..đi hoang!
PHƯỢNG
Thơ: Sinh Hoàng
Có một loài hoa chẳng ngát hương
Lung linh trong nắng rợp sân trường
Dãi dầu mưa gió, ươm nét đẹp
Huy hoàng rực đỏ gọi mùa thương
Không lộng lẫy, rạng màu tươi thắm
Chẳng kiêu sa, dung dị bình thường
Phượng Vĩ gọi hè ngân ve hát
Có kẻ buồn man mác tơ vương.
CÁNH PHƯỢNG KỶ NIỆM
Em cầm cánh phượng trên tay
Em cầm kỷ niệm của ngày xưa ta
Cất đi em, kẻo nhạt nhòa
Ngày mai em sẽ... như là ta thôi !
Hè về phượng đỏ rợp trời
Trái tim ta lại bồi hồi nhớ thương
Nhớ thầy cô, nhớ mái trường
Nhớ một người, ta đã thương yêu thầm
Cho ta cánh phượng em cầm
Để ta nhớ lại dư âm thuở nào
Thư tình viết dỡ chưa trao
Lời chưa tỏ, lòng xuyến xao suốt đời
Giữ hộ ta cánh phượng rơi
Là tình đầu trót yêu người ngày xưa
Là hoa hồng giấu chưa đưa
Góc phố nhìn lén chiều mưa em về
Thương em ướt mái tóc thề
Ướt áo trắng giữa trưa hè lạnh run
Áo trắng ơi ! Em đừng buồn
Bây giờ, mãi mãi ta luôn yêu người
Tim ta phượng vẫn đỏ tươi
Vẫn thầm thương nhớ một người...ngày xưa !
(Ca Thương)
BÂNG KHUÂNG MÙA HOA PHƯỢNG
Gió nồm ơi! Hãy thổi nữa lên!
Cho bừng hoa phượng ánh nhìn em
Cho những tim hồng tươi rộn nhịp
Tình bạn, tình yêu được lâu bền
Có ai thấy chú ve nào đâu!
Chỉ nghe nắng vọng từ trời sâu
Râm ran khiến lòng thêm rạo rực
Sao bâng khuâng muốn ngõ tình đầu?
Thời gian vun vút chẳng chờ ai
Nặng lòng lo nghĩ chuyện ngày mai
Sẽ xa rồi mái trường yêu dấu
Biết về đâu trời đất rộng dài?
Hình bóng thầy cô, bạn bè tôi
Lung linh trong nắng mới hồng tươi
Chan chứa ân tình bao ngày tháng
Xốn xang về rộn nhịp tương lai.
(Phan Xuân Lịch)
MÙA HÈ VÀ HOA PHƯỢNG
Nếu thật đúng anh đây là mùa hạ...
Thì em là hoa Phượng phải không em.
Để khi gặp... em rực rỡ êm đềm
khoe sắc thắm cho lòng anh ngơ ngẩn.
Nếu như vậy tình ta là bất tận,
Như Ngưu Lang, Chức Nữ của ngày xưa.
Trải bao năm... cho đến tận bây giờ..
Chỉ gặp gỡ mỗi năm... rằm tháng bảy.
(Thanh Tùng)
PHƯỢNG HỒNG
Sân trường hoa Phượng lập lòe
Như mời như gọi tiếng ve vào mùa
Nhớ về kỷ niệm ngày xưa
Xa Xôi vẫn tưởng như vừa hôm qua
Tóc dài ai xõa thướt tha
Để miền thương nhớ vỡ òa trong tôi
Tuổi hồng mơ mộng một thời
Khát khao cháy bỏng Phượng ơi Phượng hồng.
NỖI LÒNG HOA PHƯỢNG!
Phượng thầm khóc giữa sân trường im ắng
Vắng lũ trò yêu, buồn xé cánh hồng
Hoa lặng lẽ rời cành bay tơi tả
Trút nỗi lòng giữa thinh lặng hư không!
(Thương Hoài)
CÁNH PHƯỢNG
Khi hoa lửa thắp một mầu bừng đỏ
Tiếng vĩ cầm ve đã hát râm ran
Bên ngôi trường ôm ấp bao buồn vui
Những tuổi mộng thắp muôn mầu rực cháy
Ép cánh hoa vào trang kia vở ngỏ
Bút họa mầu,một mầu sắc tinh khôi
Niềm e ấp lặng dấu trong trang vở
Bóng hình này một nét tạc bâng khuâng
Tuổi mộng thêu,dệt lên áng mây hồng
Điều khát vọng những bức tranh cuộc sống
Mầu tương lai được tô thành muôn sắc
Tỏa lung linh một ánh sáng diệu kỳ
Em vô tư đuổi theo vồ hạt ước
Ghim tóc mây,cài hoa tím một mầu
Ước mộng ơi đam mê mầu hoa lửa
Thắp rực lòng,một mùa cháy đam mê
(Xuân Phương Nam)
HOA PHƯỢNG
Phượng ơi, phượng có biết không ?
Tới mùa chia tay rồi phải xa phượng
Em vẫn nhớ những ký ức
Em vẫn nhớ em ngồi cùng bạn bè
Nhặt phượng rơi ép trang vở
Phượng xưa thấp thoáng giữa hoài kỷ niệm
Trao về rực sắc lưu bút
Nồng thơm mùi đượm thắm tập trang thơ ...!!!
(Tường Vy Cánh Mỏng)
HỎI HẠ
Hỏi Hạ rời chưa nắng vẫn đầy
Hoa còn đỏ Phượng ở nhành cây
Bằng lăng tím rụng nơi nao đấy
Bóng nguyệt lu mờ rải đó đây
Khắp nẻo mưa nguồn giăng trắng nước
Bên trời gió giật sẫm màu mây
Hè xao xuyến vãn không yên ả
Để lại vầng trăng xoã dáng gầy.
Tác giả: Vũ Song.
BỤI ĐỎ
Ngày xưa Hoàng Thị tan trường
Đường mưa nho nhỏ áo vương giọt sầu
Bây giờ Hoàng Thị về đâu
Con sâu làm tổ đợi màu thời gian
Sân trường lá phượng rơi vàng
Nhìn hoa thắm đỏ ngỡ ngàng chốn xưa
Chim non dấu mỏ qua mùa
Nằm nghe gió thoảng hạ vừa sang thu
Tìm trong áo trắng sương mù
Giáo đường ngã bóng lời ru kinh chiều
Con chiên ngoan đạo tình yêu
Em về in dấu phượng nhiều xác hoa
Áo bay, tóc cuốn nhạt nhòa
Tìm trong kỷ niệm bài ca năm nào
Tình hồng như giấc chiêm bao
Mang theo bụi đỏ đi vào thiên thu
(Đinh Châu)
PHƯỢNG HỒNG
Hoa tươi thắm muội đem thân nhan hồng
Chỉ mong sao huynh vượt muôn ngàn bão giông
Muội nhớ làm sao mối duyên thắm tươi nồng
Muội còn nhớ bao ngày tháng qua muội đợi ánh bình minh
Huynh nhớ không bao buổi ta gởi trao tâm tình
Đóa hoa phượng hồng muội giữ lại bên mình
Huynh nhớ chăng buổi ban sơ thưở ấy
Muội nguyện cùng huynh ta sẽ phiêu bồng chốn chân mây
Muội xin nguyện giữ muôn vạn sợi dây
(Nguyễn Thu Trang)
PHƯỢNG ĐỎ
Bụi bám trên nhành hoa phượng đỏ.
Anh hiu buồn mây bỏ ra đi...
Hồi xưa ai hứa làm chi?
Bây giờ phượng nở, anh đi sao đành?
Bụi đường vương vướng trong tơ lạnh.
Có mình anh chạnh với thời gian.
Thu này tiễn bước em sang.
Cơn mưa an giấc,..ngóng mây sang cầu.
Như có lúc cánh phượng ưu sầu.
Lòng buồn hối hận... Bởi vì đâu?
Lặng nhớ người xưa yêu dấu.
Buông buồn ta bỏ dấu chữ "tình đâu?".
Những bông hoa đỏ thắm như nhắc nhở cái ngày chia tay của niên học đã sắp gần kề. Với tên khác là “Hoa học trò”, mọi người đã gọi hoa phượng với cái tên đầy trìu mến và thân thương như thế. Có lẽ vì phượng đã quá gần gũi và thân thuộc, bởi phượng đơm hoa là báo hiệu mùa hè sắp đến. Mỗi lần hạ đến, sân trường rợp màu thắm đỏ, tiếng ve khắp nẻo râm ran, lũ học trò nghịch ngợm bắt đầu lo lắng về những mùa thi, mắt ướm lên một nỗi buồn chia ly sắp tới… Ngoài ra còn rất nhiều bài thơ hay trên TimDapAncác bạn có thể tham khảo thêm:
Trên đây Tìm Đáp Án vừa gửi tới bạn đọc bài viết Thơ hay về hoa phượng. Bài viết tổng hợp các bài thơ về hoa Phượng. Hi vọng qua bài viết bạn đọc có thêm nhiều tài liệu hay về hoa phượng. Mời các bạn cùng tham khảo thêm tại mục Tài liệu.