Viết bài văn tả cảnh mùa đông trên quê hương em lớp 6
1. Dàn ý chi tiết 1. Mở bài Xuân qua, hạ tới, thu về rồi sang đông. Mùa đông là mùa của giá lạnh, của sự héo tàn. Nhưng chính cái lạnh lẽo đã khiến con người gần nhau hơn, quây quần bên lò sưởi ấm áp. Em rất thích mùa đông dù lạnh giá nhưng cũng thật ấm cúng
Dàn ý chi tiết
1. Mở bài
Xuân qua, hạ tới, thu về rồi sang đông. Mùa đông là mùa của giá lạnh, của sự héo tàn. Nhưng chính cái lạnh lẽo đã khiến con người gần nhau hơn, quây quần bên lò sưởi ấm áp. Em rất thích mùa đông dù lạnh giá nhưng cũng thật ấm cúng
2. Thân bài
- Khung cảnh thiên nhiên:
+ Gió mùa đông Bắc tràn về khắp không gian
+ Cây bàng khẳng khiu trút toàn bộ lá
+ Lá khô xào xạc dưới chân người qua đường
+ Bầu trời ảm đạm một màu xám xịt
+ Những cơn mưa lạnh
- Khung cảnh con người:
+ Mọi người ai cũng khoác trên mình những chiếc áo khoác để chống lại cơn gió lạnh của mùa
+ Ai ai ra đường cũng bước thật vội, làn tóc bay trong gió lộng
+ Trở về nhà thật nhanh để được sưởi ấm trong bầu không khí ấm áp của gia đình.
3. Kết bài: Lão già mùa đông không chút ấm áp đến làm vạn vật chìm vào ảm đạm, khiến cho con người ta co ro vì cái rét. Nhưng chỉ khi đông về, rồi xuân mới đến thổi vào vạn vật một sức sống căng tràn.
Mẫu 1
Nhắc đến hai tiếng mùa đông, ai cũng cảm nhận ngay cái giá lạnh. Nhưng đối với tôi, mùa đông là mùa tuyệt vời nhất. Nhờ có mùa đông mà ta biết đến cảm giác ấm áp và niềm vui.
Buổi sáng mùa đông tuy ảm đạm và lặng yên nhưng đã mang đến cho tôi cảm giác ấm áp đến lạ lùng. Không gian sao mà yên tĩnh đến thế. Khu chợ ồn ào lúc này còn chưa có người bán hàng. Từng cơn gió hun hút lạnh lùng thổi tới. Bầu trời âm u. Mấy bác bàng phong độ, to khỏe là thế mà giờ đây đã không còn một chiếc lá nào nhưng các bác vẫn giương cao những cánh tay già nua, trơ trọi của mình lên nền trời như để chống chọi quyết liệt lại với thiên nhiên khắc nghiệt. Các nàng hoa ủ rũ, buồn rầu, xấu xí và nhợt nhạt. Cả không gian vắng tiếng chim hót, tiếng gà gáy, tiếng chó sủa.
Tất cả vẫn đang chìm trong giấc ngủ đêm đông. Mặt hồ nhỏ phẳng lặng đến kì lạ, không một chú cá nào ngóc lên tìm mồi, cũng chẳng thấy bóng dáng bác rùa nào trên chiếc bè nhỏ giữa hồ. Trong khung cảnh buồn tẻ, trống vắng và lạnh lẽo, ta chợt thấy quý trọng hạt nắng, quý trọng những gì ấm áp.
Mùa đông cho ta cái cảm giác như thể cuộc một con người sẽ có lúc buồn, lúc vui, lúc đau khổ nhưng cũng có lúc tràn đầy niềm tin và hy vọng. Chính vì thế mà dù mùa đông đem đến giá rét và mưa phùn, tôi vẫn rất yêu quý mùa đông.
Mẫu 2
Thường thì một năm có bốn mùa, đó là quy luật tự nhiên mà chắc chắn sẽ không ai có thể thay đổi được. Mỗi mùa đều có đặc điểm riêng biệt không giống nhau như: mùa xuân mát mẻ muôn hoa khoe sắc thắm. Mùa hè là mùa của những bông hoa phượng vĩ, bằng lăng mùa học sinh tạm biệt mái trường. Mùa thu dưới ánh trăng huyền ảo chúng em có thể rước đèn họp bạn.
Nhưng có lẽ mùa đông là đặc biệt nhất vì cái lạnh buốt, gió bấc và mưa phùn. Nằm cuộn tròn trong chiếc chăn bông ấm áp mà em không muốn dậy vì lẽ trời quá lạnh. Từ trong phòng có thể nghe thấy tiếng gió rít từng cơn. Ra khỏi phòng sương mù dày đặc, bầu trời âm u. Lác đác vài chiếc lá vàng đang rơi xuống cùng với những hạt mưa tinh nghịch. Cây cối khẳng khiu trơ trọi như đang cố gắng chống lại sức mạnh của thiên nhiên. Ngoài đường loáng thoáng vài bóng người trong những bộ quần áo bông ấm áp và khoác ngoài là chiếc áo mưa.
Cảnh ao hồ trầm mặc hơi nước bốc lên tạo cảm giác lạnh lẽo, nước buốt cắt da, cắt thịt. Giờ đây nơi duy nhất em nghĩ đến đó là nhà bếp, ánh lửa bập bùng gợi nên vẻ ấm áp. Lúc này cả nhà đang ngồi trò chuyện, còn mẹ đang tất bật chuẩn bị bữa sáng cho gia đình. Đã quá trưa mà mặt trời vẫn không ló mặt. Đến sáu giờ tối thì ánh sáng nhường lại cho màn đêm yên tĩnh, chỉ có mùa đông mới có hiện tượng ngày ngắn đêm dài như vậy. Bầu trời lúc này âm u, ít sao và nhiều sương mù hơn ban sáng. Mưa phùn lất phấn tạt qua. Ánh đèn đã tắt hẳn bầu không khí trở nên tĩnh mịch hơn, chỉ còn tiếng chó sủa từ xa vang vọng lại.
Em rất thích mùa đông vì có thể ngồi bên ánh lửa bập bùng, được nhìn cảnh vật như khác lạ. Mọi người bảo mùa đông năm nay lạnh hơn mọi năm nhưng được sống trong ngôi nhà ấm áp tình yêu thương thì em có thể nói mùa đông không lạnh.
Mẫu 3
Trong bốn mùa, có lẽ mùa đông là mùa mà tôi cảm thấy yêu quý nhất. Tuy thời tiết mùa đông lạnh lẽo, nhưng chính nhờ vậy mà khiến cho con người gần gũi nhau hơn.
Mùa đông về đem theo tiết trời lạnh giá. Chưa có năm nào mà mùa đông lại lạnh giá như năm nay. Những tia nắng tinh nghịch của mùa hè đã chạy đi đâu để lại trên bầu trời chỉ có một màu xám xịt. Nhưng đám mây trắng cũng chẳng còn vui vẻ, mà buồn bã trôi lững thững. Gió mùa đông bắc cứ rít từng cơn lạnh buốt. Tiếng gió vi vút trong không gian khiến người ta chỉ nghe thôi cũng đã rùng mình. Ngoài đường, những cái cây trơ trụi, cành cây khẳng khiu trông thật thiếu sức sống. Những chiếc lá cây đã chuyển vàng rồi rụng hết từ cuối mùa thu rồi. Giờ thì những cái lá còn sót lại trên cây cũng rụng nốt xuống, cái lạnh khiến chúng khô quắt lại, xám ngắt.
Mỗi buổi sáng thức dậy, không khí lạnh khiến mọi người chẳng muốn ra khỏi chiếc chăn ấm áp. Ngoài kia, khắp các con phố đều thật yên lặng đến khó chịu. Đường phố trở nên vắng vẻ hơn, mọi người đều ngại ra ngoài đường trong thời tiết lạnh giá như vậy. Những người phải đi học, đi làm đều mặc quần áo ấm áp nhất có thể.
Ban đêm, trời càng lạnh hơn. Căn nhà nào cũng sáng đèn từ khoảng sáu, bảy giờ rồi. Mọi người ai cũng muốn về nhà sớm để tránh khỏi cái rét mùa đông. Tiếng tiếng cười nói phát ra từ các căn nhà trong phố. Trong cái tiết trời giá lạnh này, tôi cảm thấy thật ấm áp khi được quây quần bên mâm cơm nóng cùng với bố mẹ. Cả gia đình cùng nhau ăn cơm, kể cho nhau những việc đã xảy ra trong một ngày. Cảm giác thật tuyệt!
Mùa đông đối với mỗi người đều đem đến những cảm xúc riêng. Còn đối với tôi, mùa đông trở nên ấm áp, hạnh phúc biết bao.
Mẫu 1
Nếu như mùa xuân là khúc dạo đầu trong bốn mùa, mở màn cho một năm thì mùa đông đánh dấu sự kết thúc cho vòng tuần hoàn ấy. Mùa đông cũng có những nét hấp dẫn riêng không thể trộn lẫn với bất kì mùa nào khác, để lại trong lòng người những ấn tượng và cảm xúc khó phai.
Khi những cơn gió bấc tràn về cũng là lúc mùa đông đang chuẩn bị gõ cửa từng ngôi nhà. Khác với những cơn gió heo may của mùa thu chỉ đem lại cảm giác hơi se lạnh, những cơn gió bấc làm cho ai cũng phải rùng mình vì cái rét cắt da cắt thịt. Bầu trời không còn trong xanh, nắng cũng dần tắt lịm. Trên nền trời chỉ còn lại một màu xám xịt không khỏi gợi cảm giác thê lương, ảm đạm.
Cây cối trong vườn đã trút hết lá, chỉ còn lại cành cây khẳng khiu như những cánh tay gầy guộc trông thật thương hại. Những chú chim không còn hót vang chào ngày mới vào mỗi buổi sớm mai, có lẽ chúng đã rủ nhau đi về phương Nam để tránh rét. Ông mặt trời ẩn sau những lớp mây dày, chìm vào giấc ngủ đông để đợi mùa xuân ấm áp.
Những cơn mưa phùn tuy không ồn ã như mưa rào mùa hạ nhưng lại làm cho cái lạnh càng buốt giá hơn, thấm sâu vào từng đường gân thớ thịt. Vào sáng sớm, sương mù giăng phủ làm cho thiên nhiên thêm mờ ảo, bức tranh ngày đông dường như chỉ có hai màu xám và trắng. Giữa khung cảnh huyền ảo ấy, con người và vạn vật như lẫn vào trong một chốn bồng lai tiên cảnh, ẩn hiện thấp thoáng sau màn sương mờ.
Vào mùa đông, mọi người cũng ít muốn ra ngoài hơn. Ngoài đường, ai nấy đều giữ ấm cho mình bằng những chiếc áo len, áo khoác dày sụ. Trong thời tiết giá lạnh, có lẽ chẳng còn gì thích hơn khi được ngồi bên bếp lửa hồng reo vui hay ủ mình trong chiếc chăn bông ấm áp.
Những cơn gió bấc đập vào cửa sổ, nghĩ đến những bác lao công vẫn phải thức khuya dậy sớm để giữ phố phường sạch đẹp, tôi thầm cảm ơn vì sự cần cù cùng đức hi sinh của họ. Giữa cái lạnh buốt đến thấu xương ấy, vẫn có những con người nhỏ bé, bôn ba, vất vả để mưu sinh cho cuộc sống hàng ngày. Mùa đông tuy có giá lạnh, nhưng chỉ cần tình yêu thương giữa người với người cũng đủ làm cho trái tim thêm ấm áp.
Tạo hóa sinh ra mùa đông có lẽ để làm cho người với người được gần nhau hơn. Mùa đông cũng không phải chỉ có bầu trời xám xịt, cái lạnh thấu xương, mùa đông sẽ trở nên ấm áp hơn nếu chúng ta biết truyền cho nhau hơi ấm giữa cuộc đời này.
Mẫu 2
Tạm biệt mùa thu ấm áp, trời đã chuyển sang mùa đông từ bao giờ em cũng không biết rõ chỉ cảm nhận được rằng gió mùa đông bắc thổi ngày một nhiều và cả xóm làng nơi em ở đều chìm vào trong sương mù vào những sáng sớm mùa đông.
Mùa đông – mùa của cái lạnh mà người ta có thể nói là cắt da cắt thịt, thậm chí ở nhiều nơi còn có tuyết, nước lạnh giá như đóng băng, cây cối thì không còn vẻ tươi trẻ, xanh tốt như mùa xuân và mùa hè nữa, tất cả đều cằn cỗi nghèo nàn. Cuộc sống sinh hoạt của mọi người trong xóm em nói riêng và của những người ở những vùng lạnh nói chung cũng có sự thay đổi khi thời tiết chuyển từ mùa này sang mùa kia.
Mùa đông thì mặt trời mọc muộn hơn so với mùa hè, vì vậy việc cảm nhận rằng trời đã sáng hay chưa cũng có sự thay đổi, vào mùa hè khoảng năm giờ sáng là ta đã có thể nhìn rõ được cảnh vật, nhưng còn mùa đông thì năm giờ trời vẫn còn tối như ban đêm, và buổi tối cũng vậy, trời sẽ nhanh tối hơn vào mùa đông. Ta thường nghe có câu: “Đêm tháng năm chưa nằm đã sáng/ Ngày tháng mười chưa cười đã tối” là như vậy, tháng năm thuộc mùa hè và tháng mười thuộc mùa đông.
Xóm em ở là một xóm nhỏ dưới chân núi, vào những sáng sớm mùa đông một làn sương mù bao phủ lấy cả xóm, mọi người thức dậy muộn hơn, chúng em cũng vậy, vào mùa đông nhà trường sẽ lùi thời gian học lại muộn hơn nên chúng em cũng không phải dậy sớm, trời lạnh thì ai muốn chui ra khỏi cái chăn ấm cơ chứ, mọi người phải mặc quần áo thật ấm, thường thì nhà em có bếp củi và mọi người cùng ngồi quây quần để sưởi ấm, ai có công việc gì hay chúng em đi học thì phải chuẩn bị đầy đủ tất, găng tay,mũ len, quần áo ấm rồi mới ra đường.
Gió mùa đông bắc thổi đều đặn mang đến cảm giác tê tái da thịt. Mùa đông cũng có nắng nhưng những tia nắng rất yếu ớt, và đặc biệt hay có mưa phùn. Những cành cây trơ trọi lá, khẳng khiu, rau cỏ mùa này thường không mọc được vì lạnh quá. Mùa đông hay có những đợt rét đậm, rét hại. Em hay xem dự báo thời tiết và hay thấy những nơi nhiệt độ xuống thấp quá nên có tuyết, mặc dù lạnh nhưng nhìn thật đẹp.
Sau một ngày làm việc mọi người trở về nhà và quây quần bên mâm cơm thật ấm cúng. Mùa đông thật lạnh nhưng thiếu nó thì sao còn có thể gọi là bốn mùa, có nóng thì phải có lạnh. Xuân qua thì hè tới, thu tàn rồi đến đông cứ như thế bốn mùa tuần hoàn nhau tạo nên sự đa dạng của thời tiết.
Mẫu 3
Cứ bắt đầu vào tầm tháng 11 trở ra, thời tiết ngày càng xấu đi. Không khí ngày càng lạnh và giá hơn. Những cơn gió mùa đông bắc kéo về khiến cho nhiệt độ ngày càng giảm xuống và còn có cả những trận mưa giá khiến ai ai cũng đều ngại khi phải rời chiếc chăn ấm áp hay rời khỏi ngôi nhà của mình để đi ra ngoài.
Mùa đông, nếu trời không mưa thì cả bầu trời cũng không được rực rỡ như những ngày hè chói chang ánh nắng mà thay vào đó, mùa đông lại đem đến một bầu trời xám xịt, không cảnh lúc nào cũng ảm đạm. Những đám mây trên bầu trời tưởng chừng không muốn thay áo mà cứ mang mãi một màu xám trắng. Ông mặt trời chắc vì thời tiết lạnh giá quá mà cũng chẳng buồn xuất hiện.
Hàng cây thì không có sức sống, cành nào cũng khẳng khiu. Chỉ cần một cơn gió lạnh thổi qua, những chiếc lá vàng còn sót lại bắt đầu rơi xuống làm cho khung cảnh càng trở nên buồn hơn. Mùa đông như một bức tranh thiếu màu sắc khi chỉ có hai gam màu xám trắng làm chủ đạo. Nhìn từ xa, mọi vật như đang được bao phủ bảo một lớp sương mù làm cho khung cảnh trở nên mờ ảo.
Những người gánh hàng rong, những gánh hàng hoa cứ như đi lạc vào một thế giới khác khi đi trong làn sương trắng mờ ảo đó. Trời mà mưa phùn thì còn ảm đạm và buồn hơn rất nhiều. Mưa phùn không giống như những cơn mưa rào vội đến, vội đi hay những cơn mưa bóng mây. Mưa phùn là loại mưa nhỏ, nhưng cứ mưa mãi, không biết bao giờ mới tạnh.
Nếu chỉ nhìn sơ qua, mọi người sẽ nghĩ mưa này sẽ không ướt áo, nhưng không, mưa phùn có thể làm ướt cả người nếu đi trong mưa ấy. Khi mưa, những hàng cây dù đã nằm im lìm để chờ mùa xuân tới – mùa để cây có thể đâm chồi, nảy lộc thì mưa phùn lại làm cho những hàng liễu, rặng xà cừ thêm phần ủ rũ, mặc cho mưa muốn là gì, mặc cho gió cứ rít, những hàng cây vẫn ở đó, im lìm không buồn đung đưa.
Mưa xuống cũng làm đường phố trở nên vắng vẻ. Vắng vẻ đâu chỉ vì mưa mà còn vì cái giá rét cực độ khiến cho con người ta, nếu ai có việc thì mới ra ngoài, nếu không sẽ chẳng có ai buồn ra đường vào cái ngày mưa phùn gió bấc như thế. Trên đường phố, dọc bờ hồ chỉ có lác đác người qua lại. Không phải họ thích trời mưa hay họ thích mùa đông mà họ đều phải ra đường để kiếm sống, để mưu sinh.
Còn những người đi xe máy thì ai nấy cũng đều mặc áo cao, rồi mũ, rồi khăn len trùm kín và chỉ để lộ ra ra 2 con mắt như để hạn chế tối đa cái rét cắt da cắt thịt có thể len lỏi vào trong cơ thể. Mưa phùn cũng khiến cho những khu vui chơi giải trí sôi động, náo nhiệt vào những ngày hè giờ cũng nằm im lìm, không một tiếng động. Mưa đến, gió mùa về khiến cho không khí hay con người cũng cảm giác ngại ngần hơn với thiên nhiên.
Nhưng đâu phải ai cũng vậy, cũng có nhiều người, họ thích cái cảm giác lạnh giá, họ thích tận hưởng cái cảnh sắc thiên nhiên chỉ riêng có ở mùa đông mà không bị pha lẫn bởi bất kỳ một mùa nào khác. Mùa đông, mùa mưa phùn cũng có những nét riêng biệt, nét yêu kiều vốn có của nó, nhưng đó là cảm nhận riêng của mỗi người bởi ai có thể ngăn cấm tình yêu của mình đối với cảnh sắc và tình yêu dành cho thiên nhiên, cho đất nước?
Search google: "từ khóa + timdapan.com" Ví dụ: "Viết bài văn tả cảnh mùa đông trên quê hương em lớp 6 timdapan.com"