Viết bài văn nêu cảm nhận về hoa đào

Đất trời vào xuân, lòng người náo nức. Ngày tết không thể thiếu được hoa.


Bài mẫu 1

Đất trời vào xuân, lòng người náo nức. Ngày tết không thể thiếu được hoa. Và tất nhiên, càng không thể thiếu hoa đào. Một loài hoa biểu tượng cho mùa xuân, cho sự may mắn và sức sống bất diệt của xứ Bắc.

Tháng Một trời sương, một màu đùng đục, nặng trĩu giăng khắp, không nắng. Bất chấp tất cả, cây đào vẫn vươn mình kiêu hãnh, hoa đào vẫn hớn hở reo vui chào xuân đến. Mùa xuân, những chiếc lá đào xanh mỡ thon nhỏ xòe ra lay động trong mưa bay. Mưa xuân giục những nụ hoa li ti, lấm tấm trên cành mau nở ra những bông hoa màu hồng phớt. Mưa xuân, thả những sợi tơ mỏng manh từ tít trời cao xuống, hoa đào xòe cánh lấy những sợi tơ mong manh dài bất tận ấy để làm tươi thêm sắc hồng của cánh hoa, sắc vàng của nhị hoa.

Lá chen nụ, nụ đỡ hoa. Ôm ấp, nâng niu, quấn quyện một tình yêu nồng nàn chan chứa. Hoa đào gieo vào lòng người khao khát được xích lại gần nhau, trao cho nhau những mặn nồng âu yếm trong không gian bảng lảng sương khói, trong mưa bay mờ mờ cổ tích, trong đêm giao thừa trời đất giao hòa và lòng người lâng lâng như muốn tan chảy hòa vào nhau và hòa vào vạn vật. Hoa đào gọi khát khao yêu thương cho mỗi con người. Hoa đào nở. E ấp môi hồng, chúm chím nụ xanh, rồi khoe sắc rộ trên cành. Đào có nhiều loại: đào bích, đào phai, bạch đào… nhưng người ta vẫn yêu hơn cả, thích hơn cả là thứ đào ta, đào phai, cái thứ đào cánh mỏng mảnh màu phơn phớt hồng má thiếu nữ và lấp lánh một chút nhị vàng tươi của nắng hạ, còn cây có khi gợi dáng cổ kính, có khi gợi vẻ thanh tân chứ không cầu kì, uốn éo. Cũng lạ, những cây đào ta, vườn nhà hay mọc hoang nơi đồi núi hoa càng đẹp lạ hơn nữa là sự tương phản của cây, của cành với hoa và lá. Trên những thân cây rêu mốc, nâu sẫm màu thời gian và trở xấu xí những ngày đông xám lạnh lại cho những lá non xanh mỡ màng rung rinh màu nắng non, lại cho những bông hoa nhỏ xinh, mỏng mảnh đến độ không thể mỏng hơn được nữa, phơn phớt hồng, dịu dàng, mềm mại làm nao lòng người. Thế mới biết cái đẹp không có quy luật, không cần cầu kì, cành như thân, cành cố xấu đi, cố tho mộc đi để làm nổi bật cái tinh tế của hoa. Dầu dãi gió sương cành và cây cho những nụ hoa chắc mẩy khiến lòng người không thể không phấp phỏng nhìn vào đấy mà chờ đợi, mà hi vọng. Đấy cũng chính là cảm xúc của lòng người khi đứng trước mùa xuân.

Thưởng thức đào cũng có nhiều vẻ, nhiều cách. Thông thường nhất là người ta tìm một cành đào ưng ý, một cái lộc bình ưng ý, một vị trí cũng thật ưng ý và đặt nó trong nhà để đem xuân, đem tết, đem may mắn, xua đi cái xúi quẩy cho nhà mình. Và bất cứ lúc nào, người ta cũng thấy nó đang cười tươi, hớn hở báo điều lành. Cũng có khi người ta lặng lẽ, trầm ngâm cùng tri kỉ, tri âm thưởng trà, thưởng rượu bên khóm đào mà tâm đắc với người, với cành, với hoa, với dáng , với nụ hàm tiếu gợi bao suy tưởng sâu sa. Đấy là cách chơi đào của những người mà cuộc đời đã đến độ sang thu, sang đông hay ngẫm ngợi, hay chiêm nghiệm sau bao sương gió, bão giông giờ tới độ bình thản, tĩnh tại. Còn các bạn trẻ thế hệ 8X, 9X hối hả trong từng giây từng phút mỗi ngày lại có thể bất chấp giá lạnh, đường xa, xe chật vào dịp hoa đào sắp nở để hối hả tìm lên tận Sa Pa để xem đào, để thưởng đào. Và khi đặt chân đến nơi, tất cả sẽ tự thấy rằng đông lạnh, đường xa, xe chật chẳng đáng là gì khi được lạc giữa đào Sa Pa. Đào bên hàng rào nở hoa, đào trên các sườn núi nở hoa, đào trước cửa nhà nở hoa, bất chấp cái lạnh đến 4 – 5 độ của núi, đào vẫn rung rinh cười, sương đọng đầy trên những cánh hoa mong manh làm cho nụ cười sáng cả không gian ảm đạm của sương núi bị ngàn vạn bông hoa nhỏ bé hồng xinh khuất phục, không gian ấm áp, lãng mạn, tình bạn trẻ cũng ấm áp giữa rừng đào và bất chợt, có bàn tay kế bên nắm chặt, siết nhẹ thấy lòng càng ấm hơn.

Trong dìu dịu mưa xuân, trong phất phơ sắc hồng, trong lòng người rạo rực ta “nghe sương thầm lan tỏa”. Ta nghe mạch nguồn của cuộc sống đang chảy bất tận trong những thân đào ứa nhựa, và trong lòng mình, ta cũng có được xuân đã cho ta hoa đào và cám ơn hoa đào đã cho ta niềm tin yêu hi vọng cho ta niềm say mê rạo rực mà thường ngày, bộn bề cuộc sống đã bắt nó ngủ yên. Cám ơn cây và cám ơn hoa. Đào mãi mãi đẹp trên đất Việt thân yêu, mãi đẹp trong lòng người đất Việt.


Bài mẫu 2

Đất nước ta với khí hậu nhiệt đới, hoa lá xanh tươi bốn mùa, quả cũng có quanh năm. Lá gợi sức sống mãnh liệt của cây, hoa là phần đẹp nhất còn quả là phần ngon nhất của cây. Lá – hoa – quả đem đến cho ta những cảm giác, cảm xúc ngọt ngào thúc vị để ta thêm yêu, thêm quý thiên nhiên tươi đẹp quanh ta, thấy thèm cái cảm giác hòa mình vào cây vào lá.

Hãy bắt đầu từ lá. Với màu xanh nguyên thủy, lá tạo cho ta cảm giác mát rợp cả hồn mình. Mới đầu là những chồi non óng biếc xanh màu nắng mới, lá xòe dần cuối xuân, cây đã đủ tự tin để nói với người rằng “tán tôi sẵn sàng cho bóng mát trưa hè”. Thẫm màu dần, lá già đi cùng với nhịp bước của thời gian, nó ngả vàng rồi nâu sẵm để kết thúc vòng luân hồi. Lứa lá mới xanh non ngỡ ngàng lại thay thế. Quy luật sinh tử của cuộc đời cũng kéo cả lá đi cùng. Nhưng đấy là nói chung, không phải cây nào, lá nào cũng thế. Chỉ riêng màu sắc thôi, lá cũng chơi rất nhiều cung bậc của gam xanh. Lá mạ màu xanh nhạt phơi phới pha vàng như là trong màu xanh ấy đã ẩn màu của ngày mùa gặt hái. Lá bàng mỡ màng xanh có pha chút hồng tía, lông tơ ở gân ở cuống lúc mới ra rồi chuyển sang màu lục sẫm. Ấy là lúc nó sắp chuyển sang thứ màu đỏ lung linh của sơn mài để lìa cây. Trong mưa xuân, lá đào thon nhỏ như chiếc thuyền xanh bập bềnh trôi giữa những hạt mưa mỏng manh rơi tưởng như không bao giờ dứt. Rồi lá phượng, cây thì cao to xù xì má lá thì bé tẹo teo như hạt gạo lỡ ngâm lâu trong nước, cứ rung rinh trên cành, xanh mướt mát để sang hè sắc xanh ấy làm nền cho hoa đỏ lung linh. Còn bao nhiêu loại lá, màu lá. Tôi chợt bâng khuâng trước hàng tre xanh bát ngát quanh lăng Bác không bao giờ chuyển màu làm cho hồn ta thư thái, cái màu của sự sống, cái màu của hi vọng cứ ngập tràn khắp các nẻo đường, các khu vườn của ba miền đất nước thân yêu.

Nếu lá là phần làm cho cây tự hào về sức sống mãnh liệt của đời cây thì hoa làm cho cây khoe vẻ đẹp làm ngẩn ngơ lòng người. Cũng như lá, hoa đem đến cho ta bản hòa ca về sắc màu. Chỉ riêng màu đỏ thôi cũng có bao nhiêu thứ hoa đẹp. Và có lẽ, màu đỏ cũng là màu ta bắt gặp nhiều nhất ở hoa. Hoa mào gà đỏ tía. Hoa vông, hoa gạo đỏ tươi giữa nắng tháng ba ngọt ngào. Hoa phương đỏ tươi giữa nắng hè giòn tan chào các bạn học trò. Hoa lựu lập lòe trong câu Kiều của Nguyễn Du. Cây lộc vừng lại cho ta những chùm cho đỏ, nhỏ nhắn treo kín đáo trong tán lá xanh nhiều tầng khi thu đến. Còn màu đỏ của hồng nhung – bà chúa của các loài hoa thì lúc nào chả có, ai mà chả thích, ai mà chả yeu nhất là người đang yêu lại càng yêu hơn nó. Rồi bất chợt hàng rào nhà ai thắp lửa bằng bông dâm bụt để làm ta nhớ đến cổng nhà Bác nơi làng Sen yêu dấu… Không chỉ có màu đỏ, hoa còn chen màu vàng để làm đẹp cho mình. Bắt đầu là màu vàng kiêu sa của cây mai phương nam rực rỡ ngày xuân về, tết đến. Cuối xuân, góc vườn nhà ai một vạt cải ngồng cao vút, thứ cải sen già cho những nhánh hoa lấm tấm vàng như những vạt nắng từ mùa hè còn sót lại. Rồi hoa mướp vàng chanh nghiêng nghiêng trên giàn gần bờ ao soi bóng. Hoa bí ngô vàng sẫm. Sang thu ta lại bắt gặp sắc vàng của cúc, màu vàng đầy ưu tư gieo vào lòng người bao ngẫm ngợi. Không thể nào kể hết sắc đỏ, sắc vàng của hoa đem tặng cho con người. Khiêm nhường tím là hoa đỗ ván, tím dịu là hoa cỏ may. Triền đê làng ta cỏ may tím ngát. Hồng tươi tắn có bông hoa đào năm cánh ngày Tết. Trắng tinh khôi và thơm dịu dàng có hoa chanh, hoa bưởi, hoa nhài… Chỉ có một ngày sống hoa phù dung cũng cho ta màu trắng muốt buổi sáng, màu hồng lúc mới trưa, xế trưa màu đỏ và chiều về lại gọi ta nhìn màu tím. Giàn su su thì cho ta những bông hoa như chiếc chuông xanh tí hon treo la liệt… cứ thế hoa hết mình cho người. Thứ hoa sinh ra để tặng quả ngon, thứ tặng hương thơm, thứ tặng sắc màu và khêu gợi khát vọng sống để làm đẹp cho đời. Có thứ màu mãnh liệt gọi mời, có thứ màu khiêm nhường an ủi. Hoa cho ta nhiều lắm và hơn hết là làm cho cuộc sống quanh ta cứ mới mẻ, cứ đáng yêu, đáng sống khi mỗi ngày qua đi.

Cây – lá – hoa và người tất cả bền chặt trong mối giao hòa của sự sống đang sinh sôi. Ta yêu đất nước đã cho ta hoa lá và yêu hoa lá vì đã làm đẹp cho hồn ta, đời ta, đất nước ta.

Bài giải tiếp theo