Viết bài văn biểu cảm về việc làm tốt mà em đã từng làm lớp 7

1. Mở đoạn: - Dẫn dắt thông qua những câu hát, câu ca dao, hoặc không gian, thời tiết, hoặc hình tượng những người anh hùng… để kể về một việc tốt mà mình đã từng làm.


Dàn ý chi tiết

1. Mở đoạn:

- Dẫn dắt thông qua những câu hát, câu ca dao, hoặc không gian, thời tiết, hoặc hình tượng những người anh hùng… để kể về một việc tốt mà mình đã từng làm. 

2. Thân đoạn:

- Em đã làm việc tốt đó vào thời gian nào, ở địa điểm nào, người được em giúp đỡ là ai?

- Trong tình huống nào, em phát hiện người kia cần được giúp đỡ?

- Khi phát hiện ra, em đã suy nghĩ và hành động như thế nào? 

- Những người xung quanh có thái độ, hành động gì?

- Em đã giúp đỡ người kia như thế nào? Có vất vả nhiều hay không? Có tốn nhiều thời gian, công sức không?

- Thái độ, hành động của người được giúp đỡ như thế nào?

- Sau khi em hoàn thành việc tốt ấy, mọi người (đặc biệt là người được giúp đỡ) đã tỏ thái độ, cảm xúc như thế nào với hành động của em?

- Bản thân em có suy nghĩ gì về hành động của mình? Cảm xúc của em thay đổi ra sao sau khi làm được một việc tốt.

3. Kết đoạn:

- Suy nghĩ, cảm xúc của em về những việc tốt từ nhỏ bé đến lớn lao trong xã hội này.


Mẫu 1

Hôm qua, em vừa làm được một việc tốt, đó là giúp đỡ bạn cùng lớp.

Buổi sáng, em đến lớp như mọi ngày. Thế nhưng hôm nay lớp có gì đó hơi khác mọi ngày. Sau một lúc, em nhận ra bạn Hoa, người trực nhật hôm nay chưa đến lớp. Lớp học chưa được dọn dẹp vẫn còn bẩn, bảng chưa được lau. Thấy giờ vào lớp sắp đến gần mà Hoa vẫn chưa đến lớp, em bèn lấy chổi quét lớp giúp bạn. Em cẩn thận quét từng gầm bàn, góc lớp. Sau khi quét xong, lớp đã sạch sẽ tinh tươm. Sau đó, em mang giẻ lau đi giặt và lau bảng thật sạch. Làm xong mọi việc thì chuông báo vào lớp cũng reo lên. Lúc này, Hoa mới hớt hải chạy vào lớp. Vừa đến, Hoa đã vội vàng cầm lấy cây chổi. Em ngăn bạn và nói: "Hoa ơi, mình đã trực nhật giúp cậu xong rồi đấy." Hoa mỉm cười, để cây chổi về chỗ cũ, cảm ơn em và ngồi vào chỗ. Em cũng ngồi vào chỗ của mình. Sau đó, cô giáo chủ nhiệm vào lớp. Cô đưa mắt nhìn quanh lớp một lượt, có vẻ rất hài lòng. Cô mỉm cười và nói: "Hôm nay, lớp ta được dọn dẹp rất sạch sẽ. Cô tuyên dương bạn Hoa hôm nay trực nhật lớp rất sạch. Các em hãy học hỏi bạn nhé." Nghe cô giáo khen, Hoa ngượng ngùng đứng lên trả lời: "Cô ơi, hôm nay, người trực nhật không phải em ạ. Vì mẹ em bị ốm nên hôm nay em đi học muộn, bạn Linh đã trực nhật thay em ạ." Nghe Hoa nói vậy, cô giáo bèn nói: "Vậy là Linh đã trực nhật hôm nay à? Cô tuyên dương tinh thần giúp đỡ bạn bè của Linh. Các em hãy học tập bạn, giúp đỡ nhau nhiều hơn trong học tập và rèn luyện nhé." 

Nghe cô giáo tuyên dương em, cả lớp đồng loạt vỗ tay hưởng ứng. Em thấy vừa ngại vừa vui vì đã giúp được bạn. Em cảm thấy việc làm những điều tốt luôn mang đến niềm vui và hạnh phúc riêng.


Mẫu 2

Hồi học lớp 2, có một câu chuyện mà tôi còn nhớ như in, đó là câu chuyện tôi loay hoay với lỗi lầm của chính mình.

Hôm đó cô gọi bạn lên bảng sửa bài tập toán, khi cô gọi bạn bù vào lớp, tôi thấy bạn đang lúng túng nói chuyện với bạn bên cạnh, lúc này bạn đã đến chỗ tôi. bàn làm việc, Em thì thầm vào tai anh: Anh ơi! cho tôi mượn một cuốn sách! Tôi do dự và đưa cuốn sổ của mình cho bạn tôi. Sau khi học sinh làm bài xong cô yêu cầu cả lớp thu vở, lúc này cô lên bảo là bỏ quên vở, cô hỏi: Sao giờ có vở rồi mà cô vẫn lên để sửa nó? Tôi trả lời rằng tôi không biết. Lúc này tiếng trống trường vang lên, đã hết giờ học, cô rủ các bạn ra ngoài chơi, thế là cả lớp ùa ra như gà con rời tổ, tôi cũng ra theo. Giờ ra chơi, cô trả cuốn vở và nhờ các bạn cùng lớp đọc điểm, cô tên là Hương Thảo, bạn nhỏ nhẹ đáp: Cô ơi, em… em quên mang vở. Vì vậy, cô ấy chấm điểm bạn và bạn buồn.

Về nhà, tôi kể lại kinh nghiệm của mẹ tôi, mẹ bảo tôi: Con về tỏ tình với mẹ đi, mẹ có thể không nói gì đâu. Đêm đó, tôi trằn trọc mãi không ngủ được. Ngày hôm sau, tôi đến nói với cô ấy rằng tôi đã cho một người bạn mượn cuốn sách. Thật bất ngờ, cô không những không mắng tôi mà còn khen tôi trong các hoạt động của lớp. Hôm đó tôi mừng lắm, vừa về quê gặp mẹ, tôi bắt đầu kể chuyện và thấy mẹ nói đúng.

Câu chuyện đó luôn khắc sâu trong tâm trí tôi. Tôi tự hào về bản thân mình vì đã làm một điều tốt.


Mẫu 3

Việc làm tốt giúp lan tỏa những điều tích cực trong cuộc sống. Có lẽ chúng ta đều đã từng làm được việc tốt, và em cũng như vậy.

Chủ nhật tuần này, khu phố của em đã phát động phong trào “Môi trường xanh”. Từ mấy hôm trước, bác tổ trưởng tổ dân phố đã đến từng nhà để vận động mọi người. Yêu cầu mỗi gia đình cần có hai người tham gia. Vì vậy, em và chị gái đã xung phong ứng cử.

Hai chị em vô cùng háo hức. Việc dọn dẹp có lẽ sẽ vất vả nhưng rất hữu ích. Từ sáng sớm, mọi người đã tập trung tại nhà văn hóa. Bác tổ trưởng tổ dân phố phụ trách phân công từng công việc cụ thể. Chưa lúc nào, nhà văn hóa lại đông đúc và nhộn nhịp như vậy. Ở khu vực nhà kho, tất cả các dụng cụ để dọn dẹp đã được chuẩn bị đầy đủ.

Sau khi nhận dụng cụ, mọi người cùng nhau bắt tay vào công việc. Các cô, các bác lớn tuổi sẽ quét dọn đường lớn. Các anh chị thanh niên phụ trách trồng cây, nhổ cỏ. Các bạn nhỏ như em sẽ ở lại nhà văn hóa để quét dọn. Những túi rác được gom lại trong túi. Sau đó, rác sẽ được phân loại thành rác hữu cơ (có thể phân hủy) và rác vô cơ (không thể phân hủy). Toàn bộ số rác sau đó sẽ được xe chở rác đưa đến nơi xử lý.

Mọi người vừa làm vừa trò chuyện rất vui vẻ. Đến chiều, mọi công việc mới xong. Con đường sạch sẽ hơn, không còn rác bẩn. Cây cối xanh tươi trong ánh nắng ban mai. Nhà nào cũng rực rỡ lá cờ đỏ tổ quốc đỏ thắm. Khu phố như được khoác lên mình một chiếc áo mới. Ngắm nhìn khung cảnh đó, em cảm thấy dường như mọi mệt nhọc đã tan biến hết. Một ngày lao động thật vất vả nhưng lại rất ý nghĩa. Ai cũng hân hoan, vui vẻ trở về nhà.

Mỗi việc làm tốt đều thật giá trị. Em tự hứa sẽ cố gắng làm thêm được nhiều những công việc có ích cho cuộc sống hơn nữa.


Mẫu 1

Trong cuộc sống, chắc hẳn ai cũng muốn mình sẽ trở thành một người hoàn hảo, nhưng nếu chưa may mắn được hoàn hảo thì ta hãy làm người tốt trước đã. Bạn biết thế nào là một người tốt không? Theo mình, một người tốt là một người có trái tim yêu thương, một người biết sống vì cộng đồng và giúp đỡ người khác. Những công việc tốt luôn giúp ta trở nên tốt hơn mỗi ngày. Bởi vậy mà mình đều cố gắng làm việc tốt mỗi ngày.

Tuần vừa rồi mình cùng các bạn trong xóm tập hợp lại tới thăm cụ Tâm, người già neo đơn của thôn, đi cùng có cán bộ thanh niên của Đoàn xã. Sau khi trao tặng phần quà của xã nhà cho cụ, mình và các bạn giúp đỡ các cụ dọn lại nhà cửa, quét lại vườn nhà . Chúng mình cũng tranh thủ ở lại nấu cơm để cùng cụ ăn trưa, vừa trò chuyện cho cụ vơi đi phần nào sự cô đơn khi nhà cửa vắng vẻ.

Cụ Tâm vốn có chồng và hai người con trai nhưng vì tham gia kháng chiến nên cả chồng và hai con đều hy sinh. Đó là mất mát và nỗi đau lớn trong cụ. Vì vậy, chúng mình đều hiểu và thương cụ rất nhiều. Đặc biệt, khi được trò chuyện với cụ Tâm, mình càng thêm thương và khâm phục cụ hơn khi biết rằng cụ vẫn dành những đồng lương ít ỏi của mình để giúp đỡ những bạn nhỏ khuyết tật.

Sau bữa ăn, chúng mình tạm biệt cụ ra về. Lòng vẫn mang nặng những nghĩ suy, mình thầm hứa sẽ chăm sang nhà cụ hơn để động viên, giúp đỡ cụ.


Mẫu 2

Trường em mỗi năm đều vận động phong trào nuôi heo đất để cuối năm góp lại chút tiền mua đồ dùng học tập tặng cho những bạn có hoàn cảnh khó khăn ở miền núi. Nơi ấy, các bạn còn nhiều thiếu thốn cần sự giúp đỡ từ mọi người.

Năm nào em cũng được mẹ mua cho con lợn đất để tiết kiệm. Qua tivi và sách báo, em được biết những học sinh nơi miền núi xa xôi thiếu thốn rất nhiều thứ, từ cuốn vở, chiếc bút đến cái áo ấm ngày đông rét, đôi dép để đi. Em thương các bạn vô cùng. Những quần áo cũ không mang nữa, em xếp lại một góc. Những sách vở đã học, đồ dùng không dùng đến em cất cẩn thận để quyên góp gửi các bạn. Hàng ngày, em nhổ tóc sâu cho bà, làm việc nhà giúp mẹ. Nếu được bố mẹ thưởng em đều nhét vào chú lợn đất để dành. Ngày tổng kết cuối năm, đập vỡ chú lợn đất, mẹ và em ngồi tính được 500.000 đồng, cộng với số tiền thưởng em được nhận khi đạt danh hiệu học sinh giỏi em gửi vào thùng quyên góp của nhà trường gửi đến các bạn. Dù biết đó là số tiền không quá lớn nhưng em rất hạnh phúc vì được đóng góp phần mình giúp đỡ các bạn.

Bố mẹ em cũng rất vui vì em đã biết chia sẻ với mọi người. Mẹ bảo: ""Lá lành đùm lá rách" là truyền thống tốt đẹp của dân tộc ta, con đã biết yêu thương, sẻ chia với các bạn nhỏ thiếu may mắn, mẹ rất vui và tự hào. Mẹ mong rằng trong tương lai con sẽ giúp đỡ được nhiều người hơn nữa, con nhé". Lời mẹ dặn khiến em càng hiểu được rằng vai trò của tình thương yêu là rất quan trọng. Em sẽ cố gắng thật nhiều để giúp đỡ được nhiều người hơn nữa trong cuộc sống.


Mẫu 3

Em từng nghe mẹ nói rằng: “Trao yêu thương sẽ nhận lại yêu thương” nhưng chưa bao giờ em hiểu hết được ý nghĩa của câu nói ấy cho đến khi em giúp đỡ được một bà cụ nghèo khổ, lúc bấy giờ em mới thấy rằng khi trao yêu thương cho người khác không chỉ nhận lại tình yêu của mọi người mà còn đem lại niềm hạnh phúc cho chính bản thân mình.

Em còn nhớ hôm ấy là một buổi sáng mùa đông, trời đã bớt sương, những tia nắng yếu ớt đã lấp ló xuất hiện, nhưng cái giá buốt vẫn còn trong gió. Chúng em có tiết học thể dục ngoài trời, ai nấy đều co ro vì cái lạnh, hai tay đút chặt vào túi áo không muốn rời. Trong lúc chúng em tự khởi động để chờ cô giáo vào lớp bỗng xuất hiện một bà cụ đã già đang tiến lại gần.

Người cụ gầy gò, đi liêu xiêu trong gió lạnh. Cụ mặc một chiếc áo không còn nhìn được rõ là màu gì nữa, có lẽ trước đây nó màu đỏ nhưng vì mặc lâu đã chuyển sang màu nâu bạc, trên tay áo đã sờn đi vì mặc nhiều, những vết cáu bẩn ở tay áo làm mọi người chẳng dám đến gần. Đôi tay cụ run lên vì cái lạnh, trên khuôn mặt hiện rõ sự khắc khổ, đôi mắt mờ đi, cái miệng móm mém tím lại và run lập cập. Cụ tiến gần tới chỗ chúng em đang tập trung, trên tay cụ cầm một chiếc giỏ có đựng: kẹo cao su, vài gói tăm bông, mấy gói tăm và mấy chiếc bật lửa,… Hình ảnh này quả thực rất quen thuộc với chúng em, vì ngày nào đi học về, ra đến cổng trường chúng em đều bị những người như cụ xúm lại vây quanh mời mua. Các bạn của em thấy cụ tiến đến đều đứng tránh sang một bên, cụ mời đến ai bạn đó đều xua tay đến đó. Cụ thất vọng, đi hết bạn này đến bạn khác mong mỏi một tấm lòng hảo tâm sẽ mua giúp cụ. Nhưng đã đi gần hết lớp học rồi mà vẫn chưa có bàn tay đưa ra giúp đỡ cụ. Có những bạn còn bàn tán “bà ấy bẩn quá” “sao lại cho bà ấy vào đây nhỉ”,…

Rồi bà chầm chậm đi đến chỗ em. Em cũng đã định như các bạn khác, chỉ cần xua tay một cái thật lạnh lùng là bà cụ sẽ bỏ đi. Nhưng khi cụ đến gần, ánh mắt cụ nhìn em tha thiết, như van nài làm ơn hãy giúp cụ, lúc bấy giờ em không đủ can đảm để nhấc cánh tay mình lên nữa. Em nhìn lại cụ, rồi lục tìm khắp túi nọ đến túi kia, trong người em không còn một đồng nào để mua giúp cụ. Thực sự lúc đó em cảm thấy mình mới bất lực làm sao, trong lúc cụ cầm em giúp đỡ nhất mà em lại chẳng thể làm gì giúp cụ. Em chợt nhớ mình vẫn còn một chiếc bánh bao được mẹ mua cho ăn sáng, nhưng em chưa kịp ăn thì đã vào lớp. Em quyết định lấy chiếc bánh bao ấy, kính cẩn hai tay biếu cụ.

Em trao chiếc bánh cho cụ, ánh mắt cụ hiện lên vừa rạng rỡ, vừa tràn đầy tình yêu thương. Cụ cầm lấy chiếc bánh, đôi bàn tay lạnh cóng làm cho em giật mình. Chắc hẳn cuộc sống của cụ rất cực khổ, bởi vậy mà đến tuổi này cụ vẫn phải vất vả đi bán hàng rong. Cụ cầm lấy chiếc bánh rồi cảm ơn em, giọng cụ nghẹn lại, khóe mắt đã ươn ướt. Như nghĩ ra điều gì đó, cụ vội lấy trong chiếc giỏ của mình một phong kẹo trao cho em, và bảo đó là quà tặng cho lòng tốt bụng của cháu. Em nhất quyết không cầm và trả lại cho cụ.

Cụ cầm cả phong kẹo và chiếc bánh trong tay rồi quay đi, bước chân cụ nhanh hơn, các bạn trong lớp quay trở lại giờ học. Em vẫn cố ngoái theo cụ, cụ đi đến chỗ rẽ thì dừng lại, ở góc đường một đứa bé không rõ trai hay gái chạy ra ôm chầm lấy cụ. Có lẽ nó vui lắm vì cụ mang về chiếc bánh cho nó. Một chiếc bánh bé tí hon thôi mà có thể làm nó vui mừng đến vậy. Còn em, đôi khi không biết quý trọng, vứt đi những đồ ăn mẹ đã chuẩn bị, mẹ đã mua cho. Em quả thật là một cô bé hư, từ sau lần ấy em không bao giờ dám vứt đồ ăn đi nữa.

Việc tốt ấy của em thật nhỏ bé, nhưng em đã cảm thấy rất vui và hạnh phúc. Chỉ một chiếc bánh nhưng bằng tấm lòng chân thành em đã mang đến niềm vui cho cả cụ và em bé, không chỉ vậy em còn rút ra cho minh những bài học quý giá: phải luôn trân trọng những thứ mình có và giúp đỡ người khác khi có thể.



Bài giải liên quan

Từ khóa phổ biến