Thuyết minh thuật lại một sự kiện: Thầy Thành lên lớp lớp 6
Thầy giáo Nguyễn Tất Thành bận bộ đồ dài trắng cổ đứng, đi guốc mộc, ôm cặp da bò màu vàng cam, bước khoan thai vào lớp.
Thầy giáo Nguyễn Tất Thành bận bộ đồ dài trắng cổ đứng, đi guốc mộc, ôm cặp da bò màu vàng cam, bước khoan thai vào lớp. Cả lớp học đón thầy với một không khí ấm cúng, trật tự và lễ phép. Thầy Thành nở một nụ cười tươi, nhìn các em âu yếm nói:
- Thầy chúc các trò ngoan, học giỏi.
Cả lớp đáp lại:
– Chúng con vâng lời thầy…
Cả lớp hướng mắt về thầy và thầy Thành giọng ấm áp điểm danh. Sau đó, thầy viết bảng…
Thầy đi từ trên bục xuống. Đến cạnh em Lê Trung Liệt, thấy ân cần hỏi:
– Bữa nay ở nhà chắc có chuyện chi… thầy thấy trò không được vui?
-Dạ, thưa thầy, má con bệnh nặng. Con lo má con không qua khỏi! Mà … ba con lại đang đi trẩy nước mắm, đi xa lắm.
Thầy Thành chớp chớp mắt nhớ về một thời thơ ấu của mình… Giọng thầy buồn buồn:
– Nhà có đủ tiền thuốc thang cho mua không?
– Thưa thầy, má con bệnh nặng kéo dài, nghe mấy anh chị của con biểu “Hết kiệt vốn liếng trong nhà rồi”…
– Tan học, trò đưa thầy về thăm má của trò. Thây vừa được lĩnh tiền giảng phí. (Em Liệt xúc động bật lên tiếng khóc). Trò đừng buồn phiền. Thầy Thành an ủi.
– Thầy đã từng nhận đưọc tình thương của nhiều người. Thầy chia sẻ với em chút tình người hom nay là sự nhớ ơn của thầy đối với những người đã chia sẻ với thầy lúc tối lửa tắt đèn.
Thầy Thành đi lên bục, vẻ mặt còn phảng phất buồn. Thầy nói:
– Hôm nay, chúng ta học bài sử ký: Hùng Vương dựng nước, đời Hồng Bàng. Thầy cầm viên phấn viết lên bảng đầu đề bài lịch sử. Nét chữ của thầy thanh như dáng người thầy.
– Hồng Bàng là thời kỳ mở đầu của mười tám đời vua Hùng. Công lớn nhất của các vua Hùng là dựng nước.
Các em lắng cả tâm trí theo dòng ánh sáng những lời thầy. Giọng thầy giảng bài ấm và vang: “Chuyện tích Con Rồng cháu Tiên là sự thể hiện niềm tự hào về giống nòi người Việt Nam ta”…
– Các trò có hiểu được những điều thầy giảng không?
– Chúng con hiểu được ạ.
- Còn sự tích một nửa số người đi lên ngàn, một nửa số nguwoif đi xuống bể, nó nói lên người Việt mình đã trải qua bao mưa nắng, người đi phương này, kẻ đi nơi kia để khai phá, mở mang bờ cõi, dựng xây đất nước. Nước Việt Nam ta được như ngày nay ta đừng quên công lao của bao đời đã đổ mồ hôi và máu….
Giọng thầy đọc thơ trầm bổng tha thiết:
Sông sâu nước chảy nặng dòng,
Lòng ta có khác chi lòng mình đâu.
Dầu nam, dầu bắc mặc dầu,
Cùng chung Tổ quốc, cùng sầu Nước Non.
Cả lớp không một em nào động tay, động chân, lắng hồn đón nhận từng lời thầy như đêm dày được ánh sáng soi vào.
Trống ra chơi điểm từng tiếng. Bóng nắng xao động theo chân của đám học trò chạy nhảy tung tăng trên sân trường.
( Sơn Tùng – trích Búp sen xanh)
Search google: "từ khóa + timdapan.com" Ví dụ: "Thuyết minh thuật lại một sự kiện: Thầy Thành lên lớp lớp 6 timdapan.com"