Kể lại một trải nghiệm mà em nhận được sự giúp đỡ từ người khác lớp 6

1. Dàn ý chi tiết 1. Mở bài: - Giới thiệu việc mà em đã được người khác giúp đỡ - Kết quả của việc mà người đó giúp đỡ em như thế nào ?


Dàn ý chi tiết

1. Mở bài:

- Giới thiệu việc mà em đã được người khác giúp đỡ

- Kết quả của việc mà người đó giúp đỡ em như thế nào ?

2. Thân bài:

- Trải nghiệm mà bạn đã được người khác giúp đỡ là gì?

- Thời gian và địa điểm diễn ra sự việc đó?

- Khung cảnh xung quanh diễn ra sự việc?

- Tâm trạng của em khi xảy ra sự việc?

- Hành động và thái độ của người giúp đỡ em?

- Hành động, cảm xúc của em sau khi được giúp đỡ

- Đưa ra những suy nghĩ của em sau khi diễn ra sự việc

3. Kết bài:

- Chốt lại vấn đề và đưa ra những việc làm sau này của mình.


Mẫu 1

Cho đến tận bây giờ, kỷ niệm đáng nhớ nhất về lần tôi được người khác giúp đỡ là khi tôi đánh rơi đồ và được trả lại đồ bị mất.

Chiều hôm đó tôi trực nhật nên phải ở lại lớp một lát để đổ rác. Sau khi quay lại, tôi nhận ra quyển sách để trong cặp đã không còn nữa. Đó là một cuốn tiểu thuyết khổ 18x7cm của Nhà sách Tuổi Trẻ, cuốn đầu tiên của A.R Belger Giáo sư Powell. Cuốn sách được bọc trong nhựa, tôi mới mua nó và chưa kịp đọc. Tôi vô cùng lo lắng và cố gắng nhớ lại những gì đã xảy ra. Giờ ra chơi chiều hôm đó, tôi đã mang cuốn sách xuống sân trường để đọc cùng đứa bạn thân. Nhưng vì mải chơi quá nên chúng tôi đã không đọc sách. Chắc hẳn là tôi đã để quên đâu đó ở dưới sân trường rồi. Nghĩ vậy nên tôi nhanh chóng đi tìm, nhưng tìm hơn ba mươi phút vẫn không thấy quyển sách đâu. Đến lúc này tôi đã hoang mang vô cùng và bật khóc. Quyển sách đó là món quà sinh nhật mẹ tặng cho tôi, mà tôi còn chưa có thời gian kịp đọc nó. Không lẽ có ai đó đã đi qua và lấy mất. Tôi cố gắng tìm thêm một lúc nữa nhưng không có kết quả. Cuối cùng tôi chỉ đành ngậm ngùi đi về nhà. Về đến nhà, tôi làm như không có chuyện gì xảy ra, vẫn chào bố mẹ và lên giường nằm trong phòng. Tôi không dám nói với mẹ rằng đã làm mất cuốn sách vì sợ rằng mẹ sẽ buồn. Lúc này tôi chỉ hy vọng rằng có ai đó tốt bụng giữ giúp tôi quyển sách và sẽ trả lại cho tôi vào ngày mai. Sáng hôm sau khi tôi vừa đến gặp cô Tổng phụ trách để báo việc bị mất sách thì vừa lúc đó một cô bé học lớp năm chạy đến. Cô bé đưa một quyển sách cho cô Tổng phụ trách và nói rằng hôm qua lúc tan học đã nhặt được. Đó là quyển sách của tôi! Thật tuyệt vời! Tôi vui mừng khôn xiết nhận lại quyển sách và cảm ơn cô bé rối rít. Lúc đó tôi thực sự rất vui.

Bây giờ tôi biết giá trị của những việc làm tốt. Nó vô hình, nhưng có thể đem lại niềm vui cho mọi người. Xung quanh chúng ta luôn tồn tại những người tốt, những việc làm tốt. Tôi hy vọng khi ai đó gặp khó khăn, tôi có thể giúp đỡ họ giống như tôi đã từng được giúp đỡ vậy.


Mẫu 2

Các trường ở thành phố năm nào cũng tổ chức phong trào nuôi heo đất để cuối năm có tiền mua đồ dùng học tập và tặng cho các bạn nghèo miền núi, nơi có nhiều người gặp khó khăn.

Gia đình tôi ở trên miền núi xa xôi thiếu quyển vở, cây viết, áo ấm, giày dép trong ngày đông giá lạnh. Ngày chúng tôi nhận được đồ hỗ trợ từ các bạn học sinh thành phố gửi lên, chúng tôi vui sướng và cảm thấy biết ơn vô cùng. Qua những lá thư nhỏ kèm theo đồ tặng, tôi biết được tấm lòng ấm áp của các bạn. Quần áo cũ không mặc nữa, các bạn xếp vào một góc, cất cẩn thận những cuốn sách đã học và những thứ không dùng đến để tặng chúng tôi. Hàng ngày các bạn còn nhổ tóc sâu cho bà, làm việc nhà giúp mẹ, khi nào bố mẹ thưởng cho thì bỏ vào heo đất để dành. Ngày tổng kết cuối năm, khi đập heo đất, các bạn cộng với tiền thưởng đạt danh hiệu học sinh giỏi rồi bỏ vào thùng quà của trường để gửi tặng chúng tôi. Dù số tiền không nhiều nhưng tôi rất biết ơn vì được nhận món quà ý nghĩa và sự quan tâm ấm áp của các bạn.

Bố mẹ tôi cũng rất vui khi tôi được nhận hỗ trợ như vậy. Mẹ nói “lá lành đùm lá rách” là truyền thống tốt đẹp của dân tộc ta, con đã được mọi người yêu thương thì cũng nên học cách yêu thương, sẻ chia với những đứa trẻ bất hạnh khác. Mẹ hy vọng tôi có thể giúp đỡ nhiều người hơn trong tương lai. Câu nói của mẹ khiến tôi càng hiểu vai trò của tình yêu thương rất quan trọng, tôi sẽ cố gắng hết sức để giúp đỡ được nhiều người hơn nữa trong cuộc sống.


Mẫu 1

Cho đến bây giờ, khi bước trên con đường làng quen thuộc, bao kỷ niệm năm nào ùa về như mới  hôm qua. Năm lớp hai, tôi đã được một chị giúp đỡ khi bị ngã xe đạp trên đường đó.

Đó là một ngày nắng đẹp. Tôi đạp xe đến trường trên con đường làng quen thuộc. Bất ngờ gặp phải ổ gà, xe bị trật bánh và tôi ngã ra khỏi xe bên vệ đường. Đây không phải lần đầu tiên tôi ngã xe nhưng cú ngã đau điếng khiến tôi không khỏi bật khóc. Đầu gối, chân và tay của tôi bị trầy xước. Quần áo cũng bám đầy bụi. Bánh trước của chiếc xe đạp bên cạnh bị cong. Ngay lúc đó, một chị lớn mặc áo đồng phục trường tôi đang đi xe đạp đằng sau dừng lại đỡ tôi dậy. Chị dỗ dành tôi nín khóc rồi mang chiếc xe đạp của tôi đến một trạm bơm gần đó rồi đưa tôi bằng chiếc xe đạp của chị đến trung tâm y tế. Sau khi xử lý vết thương, y tá cho biết tôi không sao. Chị cũng giúp tìm cách liên lạc với gia đình tôi để họ đến đón. Khi bố mẹ tôi đến, họ cảm ơn chị rất nhiều. Chị ấy tạm biệt mọi người và lái xe đến lớp. Sau này gặp lại được nghe chị kể thì tôi mới biết hôm đó đến lớp chị bị trễ học. Bảo vệ đóng cổng trường rất lâu rồi. Tuy nhiên, bác vẫn mở cửa cho chị và đưa chị đến gặp giáo viên chủ nhiệm. Khi giải thích với cô giáo lý do đi học muộn, cô không hề trách mà khen chị ấy thật ngoan, biết giúp đỡ mọi người. Ngay tối hôm đó, cha mẹ tôi đã đến nhà cảm ơn và xin nhận con. Họ mua cho chị ấy rất nhiều trái cây và thức ăn ngon. Chị ấy cũng mang theo phim hoạt hình và đồ chơi đến cho tôi. Tôi rất vui và quý chị nhiều.

Tôi luôn ghi nhớ câu chuyện. Những hành động tử tế dù nhỏ  nhưng cũng đầy ý nghĩa. Qua câu chuyện, tôi muốn gửi đến các bạn một thông điệp: Hãy giúp đỡ chia sẻ với những người xung quanh chúng ta để xây dựng một cuộc sống tốt đẹp hơn. Tôi hy vọng khi ai đó gặp khó khăn, tôi có thể giúp đỡ họ giống như tôi đã từng được giúp đỡ vậy.


Mẫu 2

Chắc hẳn trong mỗi chúng ta đều có những kỉ niệm đẹp không bao giờ quên. Một kỉ niệm hè năm lớp 5 mà tôi sẽ nhớ mãi đó là "nhặt được của rơi trả lại người đánh mất".

Hôm đó, sau giờ học, tôi phụ trách tưới hoa trong sân trường. Trong lúc đi trên sân, tôi tình cờ nhận ra tờ mệnh giá hai trăm nghìn đồng đút trong túi quần đã “không cánh mà bay”. Tôi hoảng hốt thật sự. Tờ tiền rơi đi đâu mất rồi? Rõ ràng vừa nãy mình để trong túi quần mà! Tôi nhanh chóng chạy xung quanh tất cả những chỗ vừa đi qua để tìm nhưng không thấy bóng dáng tờ tiền đâu. Đó là tiền tiêu vặt mà mẹ thưởng cho tôi khi tôi đạt được điểm cao trong bài kiểm tra vừa rồi. Mệnh giá của tờ tiền khá cao nên ai nhìn thấy cũng khó lòng mà kiềm chế được lòng tham. Nghĩ đến đây, tôi không khỏi lo lắng. Trên đường về, nhìn những cửa hàng truyện tranh, cửa hàng ăn uống, đồ chơi, …. tôi buồn bã vô cùng. Vậy là tháng này không được đọc truyện, ăn vặt với mua đồ chơi được rồi. Hơn nữa tôi nghĩ về khuôn mặt tức giận của mẹ khi biết rằng tôi làm mất tiền. Thật đáng sợ làm sao! Về đến nhà, tôi cố tỏ ra là mình rất ổn nhưng không hiểu sao mẹ vẫn phát hiện ra sự bất thường của tôi. Tối hôm đó mẹ lên phòng và hỏi tôi có chuyện gì. Biết không thể giấu được nên tôi đã kể hết mọi sự tình. Trái với suy đoán của tôi, mẹ đã không tức giận mà chỉ bảo rằng “Lần sau phải cẩn thận hơn. Mẹ tin là sẽ có bạn nào đó tốt bụng nhặt được rồi sẽ trả lại cho con thôi. Ngày mai con gặp cô Tổng phụ trách để xem có ai trả lại không”. Nghe lời mẹ, sáng hôm sau tôi gặp cô Tổng phụ trách để báo cáo việc bị mất tiền. Nội trong ngày đó, một người bạn đã trả lại tiền cho tôi. Tôi nhanh chóng chạy đến lấy lại tiền và cảm ơn bạn rối rít. Tôi thầm nghĩ bạn ấy thật tốt bụng và rất vui vì đã được mẹ an ủi động viên. Trong buổi chào cờ tuần tiếp theo, bạn ấy đã được khen ngợi vì đã làm công việc tốt trước toàn trường. Tôi cũng tặng cho bạn ấy một bức tranh hoạt hình rất đẹp và cảm ơn bạn từ tận đáy lòng. Không lâu sau đó, chúng tôi đã trở thành bạn thân của nhau.

Từ kỷ niệm này, tôi nhận ra giá trị của những việc làm tốt, nó vô hình nhưng mang lại niềm vui cho mọi người. Tôi hy vọng khi ai đó gặp khó khăn, tôi có thể giúp đỡ họ giống như tôi đã từng được giúp đỡ vậy.



Bài giải liên quan

Từ khóa phổ biến