Tập làm văn - Miêu tả con vật (Chuẩn bị cho bài kiểm tra viết) trang 100

Giải đề văn bài Tập làm văn - Miêu tả con vật (Chuẩn bị cho bài kiểm tra viết) trang 100 VBT Tiếng Việt 4 tập 2. Đề bài: Hãy chọn viết theo một trong bốn đề sau 2. Tả một con vật nuôi ở vườn thú


Đề bài

Hãy chọn viết theo một trong bốn đề bài sau :

1. Tả một con vật nuôi trong nhà.

2. Tả một con vật nuôi ở vườn thú.

3. Tả một con vật em chợt gặp trên đường.

4. Tả một con vật lần đầu tiên em thấy trên hoạ báo hay trên truyền hình, phim ảnh.

Bài làm (Đề số................ )

Phương pháp giải - Xem chi tiết

Dàn bài chung cho bài văn tả con vật:

A. Mở bài: Giới thiệu về con vật mà em định tả.

B. Thân bài

- Tả bao quát con vật (giống loài, hình dáng, kích thước)

- Tả chi tiết các bộ phận của con vật (đầu, mắt, mũi, chân,...)

- Tả hoạt động của con vật (ăn, ngủ,...)

C. Kết bài: Cảm nghĩ của em về con vật được tả

Lời giải chi tiết

Đề số 2:

Chủ nhật vừa rồi em được chú Ba dẫn đi Thảo Cầm Viên chơi. Ở đó em được ngắm nhìn bao nhiêu là loài thú. Nhưng con vật mà em ấn tượng nhất chính là con voi.

Con voi trong vườn bách thú dường như đã già lắm rồi. Thân hình của nó cao lớn sừng sững, cái bụng to và tròn. Da của nó xám xịt, dầy và nhăn nheo. Bốn chân nó to như bốn cây cột nhà. Cái vòi dài, mềm như một con đỉa khổng lồ. Nhưng chú Ba bảo rằng chính cái vòi dài và tưởng như mềm nhũn, yếu ớt kia là một thứ vũ khí vô cùng lợi hại của loài voi. Chúng mang sức mạnh khôn tả. Hai tai voi to, bè, phe phẩy như hai chiếc quạt. Đôi mắt to, trông thật hiền từ. Cặp ngà trắng muốt và nhọn hoắt, giương ra phía trước, tưởng chừng như chúng luôn sẵn sàng nghênh chiến với kẻ thù. Riêng cái đuôi voi thì thật ngộ nghĩnh, bởi so với thân hình to lớn của voi, cái đuôi lại bé tí, với một dúm lông ở cuối đuôi phẩy qua, phẩy lại. Trông thật buồn cười.

Con vật to lớn ấy bước đi những bước chậm chạp thế nhưng cái thân hình khổng lồ, nặng nề bỗng trở nên linh hoạt khi được người quản tượng đùa đến bể nước. Voi ta hớn hở thả chiếc vòi dài của mình vào bể, hút nước rồi xịt ngược lên thân mình. Đôi mắt trầm buồn bỗng trở nên nhanh nhẹn, cái đuôi càng phe phẩy dữ. Người quản tượng ném cho nó một khúc mía, voi ta nhanh nhảu dùng vòi quắp lấy và đưa lên miệng, đôi bàn chân giậm giậm xuống đất như tỏ ý biết ơn.

Ra về rồi em còn nhớ mãi về con vật to lớn mà hiền từ ấy. Nhất định sẽ có một ngày em trở lại thăm nó.