Thơ hay về tuổi học trò
- Những bài thơ hay về tình yêu tuổi học trò
- Những bài thơ về tuổi học trò hay nhất
- Kỷ Niệm Thời Áo Trắng
- Tình yêu toán học
- Tình yêu Lý học
- Chút tình đầu
- Chạm thu
- Hoa sữa
- Người ấy
- Bơ vơ
- Hạ nhớ
- Chuyện tình mùa thu
- Đã qua rồi
- Thu xưa
- Còn đâu tuổi học trò
- Ký ức học trò
- Đi tìm mùa hạ
- Mùa hè kỷ niệm
- Hạ thương
- Chia tay
- Màu mực tím
- Cho nhỏ mùa thi
- Cảm ơn cơn gió vô tình
Những bài thơ hay về tình yêu tuổi học trò
Những bài thơ hay về tuổi học trò có lẽ sẽ là những kỷ niệm tuyệt đẹp của một thời để nhớ. Dưới đây là những bài thơ hay nhất về tuổi học trò, mùa chia tay đã được TimDapAntổng hợp, xin gửi đến các bạn cùng tham khảo.
Tuổi học trò là tuổi hồn nhiên nhất, vô tư nhất. Tình yêu tuổi học trò cũng nhẹ nhàng mà hồn nhiên như thế. Dưới đây là những bài thơ hay về tình yêu tuổi học trò hồn nhiên và trong sáng, mang đến cho chúng ta nhiều ký ức ngọt ngào.
Có lẽ ai trong chúng ta cũng ít nhiều thuộc lòng một trong những bài thơ hay về tình yêu tuổi học trò. Tình yêu tuổi học trò cứ nhẹ nhàng, trong sáng và ngây thơ như từng trang giấy trắng vậy. Cùng thưởng thức những bài thơ hay về tình yêu tuổi học trò dưới đây nhé.
Những bài thơ về tuổi học trò hay nhất
Kỷ Niệm Thời Áo Trắng
Tuổi học trò cắp sách tới trường với những tà áo trắng bay bay, với biết bao nhiêu những kỷ niệm buồn vui không nói nên lời.
Nắng ươm hồng trải nhẹ bóng chiều rơi
Tô điểm sắc bâng khuâng trời cõi hạ
Vùng kỉ niệm dâng trào không thể xóa
Tuổi học trò ôi đến lạ vấn vương
Thắm rạng ngời màu áo thật mến thương
Như mây trắng khắp sân trường phủ bọc
Ghế đá cũ hàng cây bàng cạnh góc
Biết bao mùa lũ bạn học bài thi
Vỏn vẹn còn khoảnh khắc buổi chia ly
Bằng lăng tím buồn thêm vì cách biệt
Xin gửi tặng chút niềm kia da diết
Những tạ từ nên đem viết thành thơ.
Tà áo trắng buông hồng trải nhẹ bóng chiều rơi
Tà áo trắng tinh khôi của một thời học sinh
Tình yêu toán học
Dân toán học không hề khô khan chút nào nhé.
Lối vào tim em như một đường hàm số
Uốn vòng vèo như đồ thị hàm sin
Anh tìm vào tọa độ trái tim
Mở khoảng nghiệm có tình em trong đó
Ôi mắt em phương trình để ngỏ
Rèm mi mịn màng nghiêng một góc anpha
Mái tóc em dài như định lí Bunhia
Và môi em đường tròn hàm số cos
Xin em đừng bảo anh là ngốc
Sinh nhật em anh tặng trái cầu xoay
Và đêm Noel hình chóp cụt trên tay
Anh giận em cả con tim thổn thức
Mãi em ơi phương trình không mẫu mực
Em là nghiệm duy nhất của đời anh.
Dân chuyên toán không hề khô khan đâu nhé
Tình yêu Lý học
Học sinh Khoa vật lý cũng lãng mạn không kém gì ai đâu nhé
Anh gặp em cảm hứng một tình yêu
Hai ánh mắt giao thoa và nhiễm xạ
Anh bối rối lao vào trường điện lực
Tìm quang hình chinh phục trái tim em
Khi đêm về cường độ nhớ thâu đêm
Trong giấc mơ hình em là ảo ảnh
Anh vẫn bước trên con đường quý đạo
Hai cuộc đời giao điểm ở nơi đâu
Chút tình đầu
Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng
Em chở mùa hè của tôi đi đâu?
Chùm phượng vĩ em cầm là tuổi tôi mười tám
Thuở chẳng ai hay thầm lặng - mối tình đầu.
Mối tình đầu của tôi có gì?
Chỉ một cơn mưa bay ngoài cửa lớp
Là áo người trắng cả giấc ngủ mê
Là bài thơ cứ còn hoài trong cặp
Giữa giờ chơi mang đến lại... mang về.
Mối tình đầu của tôi là anh chàng tội nghiệp
Mùa hạ leo cổng trường khắc nỗi nhớ vào cây
Người con gái mùa sau biết có còn gặp lại
Ngày khai trường áo lụa gió thu bay.
Mối tình đầu của tôi có gì?
Chỉ một cây đàn nhỏ
Rất vu vơ nhờ bài hát nói giùm
Ai cũng hiểu – chỉ một người không hiểu
Nên có một gã khờ ngọng nghịu mãi... thành câm.
Những chiếc giỏ xe trưa nay chở đầy hoa phượng
Em hái mùa hè trên cây
Chở kỷ niệm về nhà
Em chở mùa hè đi qua, còn tôi đứng lại
Nhớ ngẩn người tà áo lụa nào xa...
Đỗ Trung Quân
Bài thơ "Chút tình đầu" của nhà thơ Đỗ Trung Quân là một trong những bài thơ hay về tình yêu tuổi học trò được nhạc sĩ Vũ Hoàng phổ nhạc lại. Bài thơ đã trở thành lời tỏ tình của không biết bao nhiêu thế hệ nam sinh. Bài thơ như lời ca day dứt đầy tiếc nuối về một mối tình còn chưa chớm nở. Cũng chính nhờ "Chút tình đầu" mà hình ảnh hoa phượng hồng dã trở nên gắn bó hơn với biết bao thế hệ học trò.
Chạm thu
Chạm thu, lòng gợn heo may
Nghe thời gian đọng hai tay lá vàng
Se se gió gọi mùa sang
Trường ơi, nỗi nhớ lỡ làng cúc xưa
Chạm thu, chao cánh chim thơ
Rót từng âm vọng xuống mùa buồn tênh
Ngỡ tình đã ngủ vào quên
Đâu hay thu vẫn lênh đênh tóc người
Chạm thu, nắng úa hiên ngồi
Vàng phai ngọn lá ngang trời nhớ thương
Chiều nay áo trắng lạ thường
Cúc xưa giờ nở lạc vườn nhà ai?
Em xa, như tiếng thở dài
Đường tôi quạnh quẽ hai vai cỏ gầy
Xin mùa thôi bớt heo may
Vàng nguyên Cúc nhớ những ngày chạm thu.
Nguyễn Liên Châu
Giống như "Chút tình đầu" thì "Chạm thu" cũng được xem là một trong những bài thơ hay về tình yêu tuổi học trò. "Chạm thu" khiến người đọc cảm thấy tiếc nuối đến ngỡ ngàng bởi thu vẫn còn đây mà em đã là người xưa.
Hoa sữa
Tuổi mười lăm em lớn từng ngày
Một buổi sáng bỗng trở thành thiếu nữ
Hôm ấy mùa thu anh vẫn nhớ
Hoa sữa thơm ngây ngất bên hồ.
Mối tình đầu mang hương sắc mùa thu
Mùi hoa sữa trong áo em và mái tóc
Tình yêu đầu tưởng không gì chia cắt
Vậy mà tan trong sương gió mong manh.
Tại mùa thu, tại em hay tại anh
Tại sang đông không còn hoa sữa
Tại siêu hình, tại gì không biết nữa
Tại con bướm vàng có cánh nó bay.
Đau khổ nhiều nhưng éo le thay
Không phải thời Rô mê ô và Juy li et
Nên chẳng có đứa nào dám chết
Đành lòng thôi mỗi đứa một phương.
Chỉ mùa thu là tròn vẹn nhớ thương
Hương hoa sữa cứ trở về mỗi độ
Hương của mối tình đầu nhắc nhở
Có hai người xưa đã yêu nhau.
Nguyễn Phan Hách
Bài thơ "Hoa sữa" của nhà thơ Nguyễn Phan Hách từ lâu rất được các bạn trẻ, nhất là những người yêu thơ yêu mến. "Hoa sữa" cũng được nhà văn Phạm Việt Long phổ nhạc thành ca khúc "Hoa sữa tình đầu" và rất được đón nhận.
Người ấy
Ơ hay mới chỉ gặp đôi lần
Mà sáng nay lòng đã bâng khuâng
Hiên nhà, không hẹn, mình vẫn đợi
Mặc dù người ấy chỉ đi ngang!
Có lần mình đứng ngắm trước gương
Mái tóc chải hoài vẫn rối tung
Tóc mình đang rối vì cơn gió?
Không! Bởi mình đang rối... cả lòng!
Gặp nhau người ấy bình thản lạ
Còn mình, mình cảm thấy nôn nao
Vừa giận vừa thương, vừa mắc cỡ
Tại mình chứ phải tại ai đâu!
Người ấy chỉ là người ấy thôi
Coi mình như con bé trong đời
Cớ gì mình mới sang mười bảy
Lòng cứ... làm sao lúc gặp người!
Nguyễn Thái Dương
Bơ vơ
Mòn con mắt đợi cổng trường
Người ta về... các ngả đường xôn xao
Bóng ai nào thấy đâu nào?
Mây càng thấp, gió càng cao...
Một mình
Không gian ngoảnh mặt làm thinh
Giọt mưa xuân cũng vô tình trêu ai.
Mưa đầy tóc, gió đầy tai
Sầu theo bốn hướng trôi dài tâm tư.
Mong càng thêm . . . nhớ càng như. . .
Lẽ đâu tới phút này ư chưa về?
Một mình gieo bước nặng nề
Gió tung xác lá bên hè tả tơi
Hồn chênh vênh bóng chơi vơi
Đất cong mặt giận, chân trời lảng xa.
Bởi yêu em sầu khổ dịu dàng
Vũ Hoàng Chương
Anh xa em, một mùa thi thương nhớ
Mùa lá bay trở lại đã xa rồi
Mái trường cũ nhưng tìm em đâu nữa
Chỉ đường về anh thấy quá xa xôi.
Anh bước thầm hồn nghe tiếng thu rơi
Con đường nhỏ tả tơi ngàn xác lá
Lối quen này chiều nay sao xa lạ
Không nắng vàng mà vàng úa tàn phai
Anh nhớ em... người dưng không gặp nữa
Nhớ mùa thi bảy bữa học chung thầy
Lối em về nắng cuối hạ đắm say
Tuổi mười bảy lần đầu anh biết nhớ
Anh yêu em cũng trong mùa thi đó
Mùa thi qua em bước đi xa
Anh trở lại, mình không còn tái ngộ
Xác thu vàng những kỉ niệm ngày qua.
Em! Đã lâu sao không về thăm lớp?
Hay em quên lối nhỏ nắng hạ rồi?
Quên lớp nhỏ nhà thầy chiều mưa dột
Quên cả con đường hai đứa chung đôi?
Đường đi gần nhưng tình đã xa xôi
Đường trở lại buổi đầu xa dịu vợi
Trên lối thu vàng, mùa thi vẫn đợi
Lá rơi đầy,nên chẳng thấy bước chân em
Nhặt xác thu anh gói tình khờ dại
Xếp vào miền kí ức thẳm trong tim
Bụi thời gian phủ nhạt bóng hình em
Làm sao để phai mờ mùa thi đó?
Quang Nhựt
Hạ nhớ
Em ơi dĩ vãng nhạt nhòa
Sao anh cứ ngỡ chiều qua tình sầu
Yêu em mãi mãi dài lâu
Mặc em vẫn phụ tình đầu trái ngang
Hạ về Phượng nở hàng hàng
Vẫn che lối cũ tung tăng đi về
Trường xưa in bóng bên lề
Anh buồn nhìn lớp não nề nhớ nhau
Nhớ em nét chữ hồn đau
Dáng em tinh nghịch bên nhau sân trường
Nhớ em tành tập cải luơng
Em vờ hờn giỗi, yêu thuơng ngàn tuồng
Nhớ em những lúc chiều buông
Anh chờ cửa lớp ngóng trông tan giờ
Nhớ em dáng dấp mong chờ
Gặp anh đứng đợi hững hờ làm thinh
Nhớ em dệt khúc ân tình
Mỗi khi hạnh phúc chúng mình bên nhau
Nhớ em môi thắm son màu
Như màu Phượng vĩ nỗi đau chia lìa
Em ơi dĩ vãng nhạt nhoà
Sao anh cứ ngỡ chiều qua tình sầu
Yêu em mải mãi dài lâu
Mặc em vẫn phụ tình đầu trái ngang
Hạ về Phượng nở hàng hàng...
Chuyện tình mùa thu
Ngậm ngùi em nhớ thời đi học
Ngày ấy anh gọi em con nhóc
Anh lớn hơn em độ vài tuổi
Học chung cứ ghẹo làm em khóc
Một sáng tụ trường anh ngẩn ngơ
Nhìn em xinh tươi như hoa nở
Từ đó anh say đắm yêu thầm
Học hành thì dỡ chỉ thích mơ...
Nhà không cạnh nhau nhưng chung trường
Chẳng dám nói thương cứ theo sau
Quay lai... Anh nhìn, em mắc cỡ...
Mắt anh ngời sáng như ánh sao
Kỷ niệm thoáng qua sẽ tan mau
Tình yêu học trò là hư ảo
Anh đi trong một chiều Phượng nở
Ánh mắt đượm buồn lời yêu trao
Từ mùa hè ấy ta mất nhau...
Anh đã phiêu bạc ở phương nào
Một lần giở lại trang lưu bút
Lòng em vấn vương chút ngọt ngào.
Đã qua rồi
Đã qua rồi thời thơ ngây vụng dại
Tuổi học trò chẳng đượm chút ưu tư
Nhặt phượng hồng ép vào những trang thư
Trao tập vở chép nhau dòng lưu bút
Đã qua rồi những xuyến xao từng phút
Đợi một người mà trong dạ thầm thương
Rồi theo sau trên suốt cả quãng đường
Chỉ có thế mà thấy sao đẹp quá!
Đã qua rồi những ánh đèn phố xá
Của một thời mà hai đứa yêu nhau
Ngước nhìn trời mơ mộng với ngàn sao
Đời đẹp quá, tình yêu là mãi mãi
Đã qua rồi cuộc tình đầy dấu ái
Những ngày yêu hai đứa quyện bên nhau
Có còn chăng là những nỗi đớn đau
Ôi chua xót, sao dòng đời nghiệt ngã
Đã qua rồi không còn gì nửa cả
Khi hai người đã hai ngã chia ly
Có tiếc thương cũng chẳng biết nói gì
Nén cay đắng, mà cõi lòng băng giá
Đã qua rồi hãy xem như xa lạ
Chỉ tình cờ mình gặp gỡ thoáng qua
Đã qua rồi những mộng ước bay xa
Trong tiếc nuối - tìm thương về kỷ niệm!
Thảo Hoangvy
Thu xưa
Mùa thu năm ấy em gặp anh
Ngỡ ngàng đón nhận tình yêu nhanh
Năm ấy em tròn mười sáu tuổi
Bước vào cấp ba ước mộng xanh
Ngày ấy em còn ngây thơ quá
Chút tình cho em chỉ thoáng qua
Em yêu bằng cả trái tim khờ
Để rồi hụt hẩng bóng người xa
Em sợ mùa thu nắng nhạt nhoà
Gió hiu hiu lạnh giọt mưa sa
Một lần bên anh em run rẩy
Nhận nụ hôn đầu - Bóng mây qua
Để rồi thu đi không về nữa
Ôm mộng học trò nhớ dấu xưa
Anh xa trường rồi anh vẫn đợi
Lắng nghe điệp khúc khóc trong mưa
Em vấn một mình qua lối củ
Mỗi buổi sớm mai dưới sương mù
Cặp sách đeo nghiêng chân em bước
Nghe hồn lảng vảng nhớ mùa thu.
Xuyến Trần
Còn đâu tuổi học trò
Còn đâu cái thuở ngày xưa
Theo em qua mấy buổi trưa tan trường
Còn đâu những sáng mờ sương
Đếm bao lá rụng bên đường em qua
Còn đâu áo thả đôi tà
Thẹn thùng gió cuốn mây và tóc bay
Ôm nghiêng tập vở trong tay
Bờ vai em nhỏ cho ngày mộng mơ
Còn đâu nỗi nhớ thành thơ
Tôi ngồi thả cái ngu ngơ vào chiều
Từ tôi ấp úng lời yêu
Chuyện tình cũng đã thành điều vu vơ
Còn đâu những tối mong chờ
Cùng cây thông đứng bơ vơ một mình
Bên em phố bỗng lặng thinh
Chỉ bàn tay nắm cái tình ngây thơ
Còn đâu, đâu nữa giấc mơ
Chỉ còn kỷ niệm ơ hờ ngày xưa...
Nguyễn Ngọc Hùng
Ký ức học trò
Người ta tan học có đôi
Sao bé tan học lẻ loi một mình?
Chung đôi một quãng đường sình
Mà sao mắt bé hay nhìn đâu đâu
Hỏi tên bé cứ lắc đầu
Hỏi nhà bé chỉ mây cao trên trời
Xe ta bé hổng chịu ngồi
Làm ta lẽo đẽo đơn côi... hai mình
Chưa yêu, Ta đã thất tình
Chưa quen ta đã sợ mình xa nhau
Lời thương chưa nói đã sầu
Chưa mơ đã sợ mộng đầu chia hai
Thói đời dù có đổi thay
Tình yêu áo trắng kô phai sắc hồng
Ve sầu khóc, phượng trổ bông
Mai này xa cách buồn ko những ngày
Nỗi nhớ ai rót cho đầy
Niềm riêng ai hiểu tiếc hoài bàn tay...
Đi tìm mùa hạ
Tôi vẫn biết thời gian là nỗi nhớ
Nên làm sao tôi có thể quên người
Quên đôi mi,quên giọng nói,tiếng cười
Và những lúc em nhìn tôi hờn trách
Xa em rồi chắc lòng tôi hiu quạnh
Và ngẩn ngơ nghe nhịp đập con tin
Bấy lâu nay vì em mà lạc nhịp
Qua thật rồi những giây phút gần nhau
Mùa hạ về khi nỗi nhớ vào sâu
Trong thâm tâm những nỗi niềm trở lại
Bay ngang qua những tiếng cười vụng dại
Ngỡ tôi còn đôi tiếng hát của em
Thì là xa nên tôi sẽ đi tìm
Một chút nhớ,chút thương và chút giận
Khi bằng lăng nở tím cả đường gần
Khi hoa phượng thắm nồng thêm sắc đỏ
Ta xa rồi xa mãi rồi hạ mơ
Thương rất nhiều nhung nhớ biết bao nhiêu
Xin trả em những gì em chưa hiểu,
Để một ngày em còn nhận ra tôi.
Mây Hạ
Mùa hè kỷ niệm
Chiều hè trong nắng nhạt phai
Mây trời gió thoảng u hoài biết bao
Phượng hồng rực thắm một màu
Gió lay hoa rụng nghiêng chao sân trường
Ve sầu vang khúc thê lương
Cổng trường khép kín vấn vương nỗi lòng
Hè về trong dạ nhớ mong
Nhớ thời áo trắng,nhớ vần thơ tay
Đường về tan lớp chiều nay
Đôi ta chung bóng,chia tay cuối đường
Em trao cánh phượng ngát hương
Ép vào trang sách thân thương, đôi dòng
"Anh ơi,hoa phượng màu hồng
Xin anh hãy giữ tấm lòng như hoa"
Duyên tình ta hãy còn xa
Đường về rẽ khúc, "đôi ta đôi đường
Gió chiều man mác du dương
Nắng chiều ngã bóng,"đôi đường đôi ta "
Xa rồi mấy độ hè qua
Phượng về, ve gọi sao mà vấn vương!
Chiều nay đứng dưới cổng trường
Ve rền, phượng thắm, nhớ thương một người.
Lê Thị Kim Oanh
Hạ thương
Xa em phượng đã bao mùa
Mà lòng còn ngỡ như vừa hôm qua
Nay mùa phượng vỹ đơm hoa
Ve sầu gọi nắng vọng hoài cố hương.
Thương mơ ký ức tháng năm
Tan trường chung bước nắm tay ngại ngùng
Đường về đón đợi em qua
Bên hàng phượng nở say xưa từng ngày.
Dẫu nay xa cách nghìn trùng
Lòng còn mộng giấc mình cùng đan tay
Chờ anh -- hạ đến ngày về !
Ngập đường phượng nở lối thề chung đôi.
Dinh Nguyen
Chia tay
Có mùa phượng vĩ không tên thành hò hẹn
Đỏ cái nhìn vương vấn lúc chia tay
Cô bạn gái ngại ngùng không dám khóc
Nghèn nghẹn lời trong đôi mắt đắng cay.
Có một tiếng ve suốt một thời không ai hay
Chỉ đến lúc đứng cạnh nhau mới thấy buồn đến thế
Mười hai năm ve kêu như thành lệ
Bước đi không đành, ngoảnh lại buồn hơn
Thao thức bao ngày qua tiếng trống trường
Lúc chia tay thèm được giật mình rồi chạy
Giơ truy baì, phút ra chơi cả những lần đi học muộn
Bây giờ cũng thành kí ức chìm sâu.
Xưa cứ trách bằng lăng tím đâu dâu
Giờ mới thấy hoa có màu nỗi nhớ
Tím miên man, tím chùng thời gian đang căng nghẹn thở
Của mùa thi mỗi lúc một gần...
Có người bạn đến phút cuối mới thành thân
Có mái tóc giờ chia tay mới biết mình rất nhớ
Trong lưu bút có bài thơ chép rồi mà vẫn sợ
Ngại ngùng đưa hồi hộp đợi... chợt thở phào.
Chia tay nhé, mùa hạ mà bọn mình đều bỗng lớn
Chẳng nói nhiều mà hiểu biết bao nhiêu
Còn gặp lại nhưng mùa hè không ở lại
Thế mới thành kỉ niệm thân yêu!!!
Màu mực tím
Màu thủy chung, khắc đượm những ước mơ
Thích được yêu và luôn cả mong chờ"
Cho dù biết "người ta" hờ hững lắm!!!
Màu tím đó, vẫn khắc sâu in đậm
Chắc tại vì tình cảm đã trót trao
Lá thư kia, mực tím của ngày nào
Viết xong rồi, ngại trao nên vẫn giữ
Thời gian trôi, nay đã là quá khứ
Nhưng bóng hình còn mãi ngự trong tim
Chuyện tình yêu tựa như trốn với tìm
Khi chạm mặt, ôi con tim thổn thức
Đã bao lần, thư kia nhòa nét mực
Cũng tại vì những lúc ghét "người ta"
Chữ "bạn thân" sao quá dỗi thật thà
Rồi hối hận trách ta khờ si dại
Mộng ban đầu, khắc ghi sâu mãi mãi
Giấy học trò mực tím trãi vạn thơ
Áo trắng xưa nay xa khuất mịt mờ
Vẫn nhớ hoài tím bài thơ năm cũ
Cho nhỏ mùa thi
Mùa thi gần kề rồi đó nhỏ,
Nhỏ lo năm mà ta ngại đến mười.
Sợ bài thi làm nhỏ biếng môn cười,
Ta thực sự nghe lòng đau khôn xiết.
Ta tưởng tượng nếu nhỏ mà thi rớt,
Nhỏ sẽ buồn như những là thu bay,
Lệ thắm hồng ướt đẵm chiếc khăn tay,
Như có dạo nhỏ buồn ta phải dỗ.
Ta tưởng tượng nếu nhỏ mà thi đỗ,
Nhỏ có mừng chưa chắc đã bằng ta.
Nụ cười nhỏ sẽ rực rỡ như hoa,
Nổi sung sướng ửng hồng đôi má đỏ.
Mùa thi gần kề rồi đó nhỏ,
Ta không thi nhưng hồi hộp lạ thường.
Đêm ta nằm cầu mong chúa xót thương,
Cho nhỏ đỗ dẫu ta người ngoại đạo.
Nguyễn Tất Nhiên
Cảm ơn cơn gió vô tình
Cảm ơn cơn gió vô tình
Mang bài thơ đến kề bên chân nàng
Lạy trời... khoan!... chớ vội vàng...
Tôi đi xa.. hãy khẽ khàng nhặt lên
Xin em hãy đọc thật êm
Lời thơ tôi mỏng như viền áo ai
Xin em đừng nhếch môi cười
Thơ tôi đổ mặt ngượng hoài hôm sau...
Xin em đừng quẳng đi mau
Thơ tôi chắc sẽ đau sầu lặng thinh
Cảm ơn cơn gió vô tình
Giúp tôi khỏi đứng một mình... trước em!
Trần Nhật Tuấn