Không lo là không có địa vị mà chỉ lo là mình không có tài năng; không lo là không ai biết, ai hiểu mình mà chỉ lo tài đức mình không nổi trội, nên chẳng ai đoái hoài đến.
Ta không thể ghét sự tự học được: nó là một cuộc du lịch....
Cùng với tình yêu, nhiều người trong cuộc đời còn có tình bạn, sống trong tình bạn. Đã có nhiều ý kiến, nhiều câu ca, câu thơ nói về tình bạn. Nhà triết học vĩ đại Các Mác từng nói: “Tình bạn chân chính là viên ngọc quý”.
Học thầy, học bạn, học trong cuộc sống, tự học... mới thành người có ích. Thế kỉ XXI là thế kỉ phát triển nền kinh tế thị trường, nền kinh tế tri thức, nên mỗi chúng ta càng cần phải biết không ngừng học tập, chuyên cần tự học.
Sống trong xã hội, hầu như người nào cũng có bạn hữu. Có bạn tốt và có bạn xấu. Bạn tri âm, bạn tri kỉ, bạn chí thân... là nói về bạn tốt. Trái lại có loại bạn sớm nắng chiều mưa, có kẻ lừa thầy phản bạn, khi vui thì bạn lúc hoạn nạn thì hết bạn!
Cuộc vận động “nói không với những tiêu cực trong thi cử và bệnh thành tích trong giáo dục" mới được hơn hai năm và đã thu được một số kết quả bước đầu đáng khích lệ.
Không ai phủ nhận vai trò của trường đại học trong việc tạo dựng tương lai cho mỗi con người. Nhưng nếu cho rằng: “Chỉ có vào đại học thì cuộc đời mới có tương lai” thì lại không đúng.
Tôi cho rằng vào đại học không phải là con đường lập nghiệp duy nhất của thanh niên. Nhưng đi học, nếu có mục tiêu thi và vào đại học, cao đẳng thì phải phấn đấu học tập để thi đỗ.
Có chữa được bệnh thành tích thì sự nghiệp công nghiệp hóa, hiện đại hóa của đất nước mới phát triển và giành được nhiều thành tựu rực rờ.
Thế hệ trẻ phải sống có chí hướng, có lí tưởng, phải tu dưỡng, rèn luyện đạo đức, học vấn, tài năng để bước vào đời phục vụ Tổ quốc, và ngẩng cao đầu trước thiên hạ.
"Người siêng học lần lần tự khoác cho mình một cái tôn trọng mà chức tước, của cải đều không cho được"
Học thầy, học bạn, học trong cuộc sống, tự học... mới thành người có ích.
Cuộc vận động “nói không với những tiêu cực trong thi cử và bệnh thành tích trong giáo dục" mới được hơn hai năm và đã thu được một số kết quả bước đầu đáng khích lệ.
Không ai phủ nhận vai trò của trường đại học trong việc tạo dựng tương lai cho mỗi con người. Nhưng nếu cho rằng: “Chỉ có vào đại học thì cuộc đời mới có tương lai” thì lại không đúng.
Sách là một môn giải trí, xưa nay người ta vẫn nói thế, không sai. Nhưng quả là một môn giải trí kì lạ: khác mọi thú vui khác ở đời, nó giải trí bằng cách, không để cho ta được yên.
Chọn ngành nghề là nguyện vọng và quyền lợi riêng của mỗi người. Nhưng cần chọn sao cho phù hợp với bản thân mình đồng thời kết hợp với nhu cầu của đất nước để có thể phát huy khả năng của mình, làm danh giá cho nghề nghiệp và phục vụ cho dân tộc.
Vào đại học có phải là con đường lập nghiệp duy nhất của thanh niên? Đây là một vấn đề thời sự khá lí thú.
Tôi thiết nghĩ nếu nạn bạo lực học đường không được ngăn chặn và đẩy lùi sớm thì đó là một cái họa của đất nước và dân tộc.
Sách còn giúp người đọc phát hiện ra chính mình, hiểu rõ mình là ai giữa vũ trụ bao la này, hiểu mỗi người có mối quan hệ như thế nào với người khác, với tất cả mọi người trong cộng đồng dân tộc và cộng đồng nhân loại này.
Học tập là quá trình trang bị tri thức giúp mỗi chúng ta bước vào cuộc sống một cách tự tin và trở thành một công dân mẫu mực, một con người văn minh.
Ngày nay, chúng ta đang sống trong thời đại mà khoa học kĩ thuật công nghệ thông tin ngày một nâng cao. Trong xã hội đó ấy, làm việc gì cũng cần phải có hiểu biết, có trí thức.
Hãy trình bày quan điểm của mình trong một bài văn (khoảng 600 chữ) trước cuộc vận động “Nói không với những tiêu cực trong thi cử và bệnh thành tích trong giáo dục”.
Một lần, ngày 20.11 chúng tôi đến thăm cô giáo chủ nhiệm. Được dịp đi chơi, lũ con gái diện những bộ quần áo thật đẹp, đủ kiểu dáng, màu sắc. Không còn “trước sau như một” trong màu áo đồng phục. Nhìn những đứa học trò trò xinh xắn và rất diện, rất mốt, cô cười.
Từ những đứa trẻ ngây thơ, chúng ta dần trưởng thành. Từ cuộc sống vô lo vô tư chúng ta tập suy nghĩ, tập làm người lớn.
Tổng thống Mỹ A. Lin-côn trong thư gửi thầy hiệu trưởng trường con trai mình học đã viết: "Xin thầy hãy dạy cho cháu biết chấp nhận thi rớt còn vinh dự hơn gian lận trong khi thi". Từ ý kiến trên, anh (chị) có suy nghĩ gì vể bệnh thiếu trung thực trong thi cử và cuộc sống.
Thành tích là kết quả có thể đánh giá được của nỗ lực con người.
Trình bày suy nghĩ của em về tình bạn qua ý kiến của nhà văn Ni-cô-lai Ô-xtơ-rốp-xki: "Tình bạn trước hết phải chân thành, phải phê bình sai lầm của bạn, đồng chí, phải nghiêm chỉnh giúp đỡ đồng chí sửa chữa sai lầm"
Từ một cậu bé mồ côi, thất học, Alesei Peshkov đã vươn lên trở thành M.Gorki - nhà văn bậc thầy của giai cấp vô sản, con người được nhân dân thế giới kính trọng vì một vốn hiểu biết văn hóa vừa rộng lớn vừa sâu sắc.
Học hành có tầm quan trọng rất lớn đối với cuộc đời của mỗi con người.
Trình bày ý kiến của mình về các nữ sinh thời nay nên mặc áo dài truyền thống hay trang phục hiện đại khi đến trường.
Trong thời đại khoa học tiên tiến như hiện nay, giáo dục đóng vai trò vô cùng quan trọng. Học tập là vấn đề được toàn xã hội quan tâm.